Chương 16: Tưới nước 07

Anh Chu Nghi…

Hoa Tình cảm thấy đầu mình choáng váng, uống quá nhiều rượu mạnh, say đến mức đầu óc không còn tỉnh táo.

"Đầu em chóng mặt quá…" nói rồi cô còn chu môi, vẻ mặt như muốn được hôn.

Chu Nghi đột nhiên thấy hơi buồn cười, cô đã uống loại rượu gì mà lại say như vậy?

Anh vuốt ve khuôn mặt cô, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô.

Hoa Tình tỉnh dậy đã là trưa ngày hôm sau, cô ôm lấy cái đầu vẫn còn choáng váng ngồi dậy.

"Tối qua mình làm gì thế nhỉ, đầu sao lại đau thế này?"

Đột nhiên trong đầu lóe lên một vài mảnh kí ức, cô đột ngột ngồi thẳng dậy, kéo chăn lên.

Áo sơ mi trắng vẫn mặc tử tế, từng cúc áo cũng đều cài kín.

"A, lại thất bại rồi!"

Cô nhảy xuống giường chạy bằng chân trần ra khỏi phòng, lúc này Chu Nghi đang chuẩn bị bữa trưa.

Thấy Chu Nghi, cô đột nhiên chậm bước lại: Anh Chu Nghi.

Đã tỉnh rồi à. Ánh mắt dừng trên đôi chân trần của cô:

"Đi mang giày vào đã, anh lấy cho em thuốc giải rượu."

Anh Chu Nghi!

Hoa Tình vừa tủi thân vừa nản lòng, vốn dĩ đã khó chịu vì say rượu, nghĩ đến việc tối qua bị từ chối lại càng khó chịu hơn.

Chu Nghi nhận ra tâm trạng cô không ổn, vội rửa tay sạch sẽ đi tới, nhẹ nhàng ấn lên trán cô:

"Đồ ngốc, đừng nghĩ nhiều."

"Vậy thì sao phải làm sao thì anh Chu Nghi mới chấp nhận em chứ?"

"Chấp nhận em cần em phải tự làm mình say rượu sao? Muốn quyến rũ đàn ông, tự làm mình say rượu là vô dụng, phải làm cho đối phương say mới chắc chắn được, cho nên đừng tự uống rượu nữa, hại sức khỏe."

Đôi mắt Hoa Tình đang chuẩn bị rơi lệ đột nhiên sáng lên, câu này là có ý gì? Anh Chu Nghi muốn cô làm cho anh ấy say rượu? Hóa ra, anh ấy thích kiểu này?

Hoa Tình suy nghĩ cả ngày lẫn đêm, vẫn không nghĩ ra được cách nào để làm cho Chu Nghi say rượu.

Sáng sớm hôm sau Chu Nghi nói có việc quan trọng phải vào thành phố một chuyến, bảo cô tự chăm sóc bản thân, có chuyện gì có thể đi tìm Tô Cẩm. Hoa Tình ở nhà một mình quả thật buồn chán, chỉ có thể đi tìm Tô Cẩm tán gẫu.

"Hoa Tình, Hoa Tình? Đang nghĩ gì thế?" Tô Cẩm thấy cô ngậm ống hút mãi, nước ép trong ly cũng chẳng giảm đi chút nào.

"Chị Tô Cẩm, em muốn hỏi chị một vấn đề, làm sao để làm cho anh Chu Nghi say rượu?"

"Hả? Sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này? Ừm, theo ấn tượng của chị, Chu Nghi chưa từng uống rượu."

"Vậy thì em chẳng lẽ thật sự không có cơ hội nào sao?"

"Ý em là gì? Em muốn làm cậu ấy say rượu để làm gì?"

"Để quyến rũ anh ấy chứ, chuyện đã rồi, anh ấy sẽ không thể từ chối em được!"

"Ha, sinh viên bây giờ thật là cởi mở, không chỉ dũng cảm, mà suy nghĩ cũng rất táo bạo."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!