Chương 11: Tưới nước 02

"Anh Chu Nghi, chúng ta đi đốt pháo hoa đi."

"Chờ chút, em ăn thêm chút bánh kem nữa, anh đi làm cho em ly nước ép, nước ép dưa hấu nhé?"

"Được ạ, đúng lúc em đang khát!"

Hoa Tình chọn một miếng bánh kem đặt lên quầy bar, vừa ăn vừa nhìn anh Chu Nghi chuẩn bị nước ép.

Anh đặt quả dưa hấu lên quầy bar, cắt thành từng miếng nhỏ cho vào ly rồi dùng thìa nghiền nát, sau đó lấy từ tủ lạnh ra những viên đá dưa hấu đã đông lạnh cho vào ly, cuối cùng đổ sữa dừa cho đến khi đầy ly.

"Anh Chu Nghi, anh biết làm tất cả mọi thứ sao?"

"Bây giờ nhiều thứ đều có hướng dẫn trên mạng, chỉ cần chịu khó học là rất đơn giản."

"Nhưng anh có biết không, khi anh tự nấu ăn và chuẩn bị đồ ăn trông rất quyến rũ? Làm người ta không nhịn được muốn giấu anh đi như kiểu"kim ốc tàng kiềuvậy.

Góc miệng Chu Nghi khẽ nhếch lên, đẩy ly nước ép dưa hấu đến trước mặt Hoa Tình, Không biết, hơn nữakiều

"chỉ dành cho những người con gái đẹp."

Hoa Tình uống một ngụm nước ép dưa hấu, reo lên, Oa, ngon quá!

"Anh đi lấy máy ảnh, em cứ ăn đi."

Lấy máy ảnh làm gì?

"Không phải em muốn anh chụp ảnh cho em sao? Vừa hay có pháo hoa, hôm nay em lại mặc đẹp như vậy, không chụp vài tấm ảnh thì thật đáng tiếc."

Đôi mắt Hoa Tình sáng rực như sao, chạy lại ôm anh,

"Anh Chu Nghi, anh thật tốt!"

Đây nào phải đón sinh nhật của anh ấy, rõ ràng là đón sinh nhật của chính mình mà. Hoa Tình cảm thấy mình vui sướng đến nỗi sắp bay lên được rồi.

Chu Nghi nhẹ nhàng đẩy cô ra,

"Anh đi lấy ngay đây."

Anh quả thực rất nhanh trở lại, và cũng rất nhanh chóng nhập vai vào một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.

Hoa Tình theo sự hướng dẫn của anh đốt pháo bông, tạo dáng đủ kiểu, làm đủ động tác, chụp ảnh hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng hơi mệt, hơn nữa chụp ảnh pháo hoa ban đêm căn bản không đạt được mục đích cô muốn.

"Anh Chu Nghi, chúng ta chụp ảnh chung đi?"

Hoa Tình vẫy pháo bông, vẽ hình trái tim về phía ống kính. Trong lòng thì đang nghĩ lần chụp ảnh tiếp theo nhất định phải chọn ở biển, lại mặc thêm bộ đồ bơi nằm trên bãi biển, xem anh có chịu nổi không!

Chu Nghi nhìn thấy trái tim cô vẽ qua ống kính, trái tim anh đã rung động. Anh ngẩng đầu, Được.

Anh quay người tìm vị trí đặt máy ảnh, chỉnh lại ống kính, hồi hộp đi đến bên cạnh cô, cô quả nhiên lập tức dán sát vào, khoác tay anh.

Chờ anh một chút.

Anh rút tay ra, châm hai que pháo bông, đưa một que cho Hoa Tình, một que tự cầm trên tay, rồi kéo cô đến vị trí, cúi đầu áp trán vào trán cô, Nhắm mắt lại, cười.

Hành động thân mật bất ngờ khiến Hoa Tình không kịp trở tay, cảm thấy như có ai đó làm đổ cả một lọ mật ong, xung quanh thơm ngọt ngào, không cần Chu Nghi nói cô cũng cười rất ngọt ngào.

"Thế sao anh không nhắm mắt?"

Trong mắt cô dường như có ánh sao lấp lánh, Chu Nghi vội nhắm mắt lại, nhưng khóe miệng lại không thể giấu được nụ cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!