Chương 3: (Vô Đề)

Có gân xanh uốn lượn, khi đi qua lòng bàn tay, đập mạnh vào tim tôi.

OMG!

Tôi bối rối ngẩng đầu, đụng phải ánh mắt ẩn nhẫn của Triệu Diễn Tranh.

Tim lỡ một nhịp.

Giây sau, anh đột ngột đẩy tôi ngã xuống giường,

Gác chân tôi lên:

"Xin lỗi, tôi nhịn không nổi."

4

Tôi rối bời vì thân phận của anh.

Nhưng cái miệng thì thật quá.

Hôn xong, mặt mũi và người Triệu Diễn Tranh đầy dấu son môi.

Cúc áo bị xé bung, bờ vai rộng chắn hết ánh đèn trần.

Cả người phủ màu hồng.

Đầu óc tôi như nổ tung, lý trí bay sạch.

Ngón tay men theo cơ bụng trượt xuống.

Triệu Diễn Tranh rên khẽ, giữ tay tôi, giơ lên đầu.

Mắt anh lóe lên tức giận và thẹn thùng:

"Không được… tiếp tục nữa. Tôi không phải người dễ dãi."

"Nếu tôi cứ tiếp tục thì sao?"

Anh nghiến răng: "Coi như cô… tấn công cảnh sát."

"Ồ."

Tôi nhấc chân giẫm lên: "Tấn công rồi đó."

Dưới ánh mắt sâu thẳm của Triệu Diễn Tranh, tôi ghé sát tai anh, từng chữ một, đầy khiêu khích:

"Cậu, bắt, tôi, đi ——"

Chữ cuối hóa thành tiếng thét ngắn.

Triệu Diễn Tranh cúi đầu cắn nhẹ gáy tôi, khẽ nói: "Bắt được rồi."

Ban đầu chỉ định trêu anh.

Không ngờ bị phản đòn.

Đàn ông lên cơn chẳng nghe lời ai.

Vùi đầu xông thẳng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!