Đẹp trai đến mức phạm luật rồi.
Tôi dời mắt đi, giả vờ đoan trang cầm lấy bút:
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
"Chị em thân thiết không có thù hận qua đêm đâu mà."
Triệu Diễn Tranh nói: "Lần sau nhớ mở mắt to ra."
"Hả?"
"Gã đàn ông đó không đáng tin."
Tôi hừ lạnh: "Hắn không đáng tin, vậy ai mới đáng?"
Triệu Diễn Tranh khoác áo lên, thản nhiên đáp:
"Cảnh sát nhân dân."
3
Buổi tối trời vừa mưa xong.
Đường nhựa bóng loáng, trơn trượt vì nước.
Triệu Diễn Tranh đưa tôi về nhà.
Lúc đó tôi mới sực nhớ ra:
"Em trai tôi đâu rồi?"
Triệu Diễn Tranh đi sau lưng tôi, cái bóng cao lớn của anh đè lên bóng tôi.
"Anh ta có việc, về trước rồi."
Bất ngờ vậy luôn à?
Tôi khoanh tay, lầm bầm không vui:
"Thằng nhóc c.h.ế. t tiệt, không thèm lo cho chị nó nữa."
Nói xong quay sang nhìn Triệu Diễn Tranh:
"Còn cậu cũng mặc kệ chị gái à?"
"Chị ấy có người lo rồi."
Thôi xong, chẳng lẽ bị Thường Việt dẫn đi mất rồi?
Tôi cuống cuồng lấy điện thoại, gửi WeChat cho An Dự Hàng, chính là em tôi:
"Có việc cho mày đây."
"?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!