Tôi và cô bạn "thân như kẻ thù" tranh giành nam thần, ghen tuông đến mức đánh nhau rồi bị đưa vào đồn cảnh sát.
Cô ta tức giận ném cậu em trai làm cảnh sát về phía tôi: "Cô chỉ xứng đáng yêu tên ngốc này thôi!"
Tôi cũng chẳng vừa, quăng ngay cậu em trai xấu trai nhà mình lại: "Cô nghĩ mình khá hơn à? Tặng cô đấy, quỳ xuống mà cảm ơn đi."
Vài ngày sau, vào lễ Tình nhân.
Chúng tôi tình cờ gặp nhau ở công viên giải trí.
Cả hai đều khoác tay em trai của đối phương.
Khoảnh khắc ấy, bốn người đồng loạt im lặng.
1
Tôi và kẻ thù đội lốt bạn thân – Triệu Gia Linh – từ nhỏ đã luôn so kè nhau.
Bề ngoài thì cười nói vui vẻ, sau lưng lại chửi rủa thậm tệ.
Cuối cùng, ngay trước kỳ nghỉ lễ dài, con thuyền tình bạn cũng lật úp.
Chúng tôi vì tranh giành nam thần mà lao vào đánh nhau.
Đánh nhau xong thì bị lôi vào đồn cảnh sát.
Nửa đêm mười hai giờ, trong sảnh đồn vẫn vang vọng tiếng cãi vã của tôi và cô ta.
"... Cô tốt nghiệp tiến sĩ ngành bắt chước người khác à? Tôi thích gì, cô học theo nấy."
Triệu Gia Linh ngạo mạn đáp: "Ai là đồ ch. ó đi trộm status trên vòng bạn bè của tôi? Hừ, không đáng để bàn!"
Tôi túm cổ áo nam thần, hỏi gằn từng chữ: "Anh nói đi, rốt cuộc anh thích ai?"
Chúng tôi đã theo đuổi anh ta suốt một tháng, tôi thấy không cần kéo dài thêm nữa.
Tối nay anh ta phải chọn một người.
Nam thần mặt xám như tro: "Anh..."
"An Ninh, bớt nước miếng đi."
Triệu Gia Linh như ném rác, quăng thẳng cậu em trai làm cảnh sát của cô ta về phía tôi:
"Cô chỉ xứng đáng yêu cái tên ngốc này thôi."
Tôi bị va phải, loạng choạng rồi ngã nhào vào lòng cậu ấy.
Nam thần bị người khác cướp mất.
"Chị, cẩn thận."
Một giọng nói dịu dàng, trầm ấm vang lên.
Ngay sau đó, một bàn tay lớn đỡ lấy eo tôi.
Khiến tôi ngã gọn trong vòng tay người ấy.
Trong lúc bối rối, tôi liếc nhìn qua.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!