Chương 8: Chân Lợn Kho Tàu

Ngày hôm sau, trong lòng có chút áy náy, Tần An Nhiên thật sự đã mua một chai coca, đến trường liền đi đến chỗ của Hứa Giác

"Cho này

"Tần An Nhiên đem coca đặt trên bàn hắn Hứa Giác dựa vào bàn mà ngủ, nghe được âm thanh mắt lim dim đầu ngẩng lên, nhìn chai coca trước mắt, khóe miệng cong lên, đứng dậy"Cảm ơn "Hắn nói xong lấy điện thoại ra" Tôi chuyển tiền cho cậu qua wechat"

"Không cần, vốn là tôi nên trả cậu

"Tần An Nhiên khoát tay Hứa Giác không thanh minh tay gõ vào điện thoại" Dù sao chúng ta đã thêm bạn tốt, chờ một phút

"Trong chốt lát liền như vậy, Hứa Giác đã chuyển tiền rồi Tần An Nhiên cũng không có từ chối nữa, chỉ nói:" Kia lần sau cậu trực nhật, trước hết nói cho tôi, tôi sẽ giúp cậu làm"

"Không cần" Hứa Giác cất điện thoại lười nhác nằm xuống " Tôi thích tự làm một mình"

"....."

Cho nên hắn vừa không muốn cô đền bù hắn, cũng không muốn cô giúp hắn làm việc, vậy ngày hôm qua phát đi một đống bực tức làm chi?

Tần An Nhiên nhìn bộ dáng của hắn, lắc lắc đầu, tránh đi

Một tuần trôi qua thực nhanh, đã đến cuối thu, phong thanh vân đạm, bầu trời trong xanh giống như được gột rửa nước, một tầng lá vàng óng ánh trải dọc bên đường vườn trường, chỉ còn cây tùng bách ở giữ hai bên vẫn xanh tươi tràn đầy sức sống

Cuối tháng 11, đại hội thể thao mùa thu của Hiệt Tú Nhất Trung được tổ chức mỗi năm một lần tới rồi

Trên sân đầy tiếng ồn ào, giáo viên và các học sinh mặc đồng phục khác nhau ở giữa qua lại không ngớt, làm nhiệm vụ riêng của mình, bận đến bất diệc nhạc hồ (kinh sợ), không khí rất sôi động

Tần An Nhiên mặc đồ thể dục, sau lưng dán bảng hiệu số, đang đứng ở khu vực khán đài khu 11, cầm danh sách kiểm tra hạng mục các bạn cùng lớp báo cáo, bận rộn một vài câu chuyện liên quan

Làm lớp trưởng, cô phải hỗ trợ ủy viên thể dục Đại Cường, nhắc nhở người dự thi điểm danh đúng lúc, phụ trách công tác hậu cần, còn phải tùy cơ ứng biến tình huống phát sinh

Lần này cô báo danh chạy cư li dài 1500m, nhưng bởi vì việc vặt nhiều, trận đấu sắp bắt đầu rồi, cô còn không có thời gian khởi động duỗi một chút

Hứa Giác vừa lúc đi ngang qua cô, hắn vừa mới ném lao trở về

"Cậu báo danh hạng mục gì?" Hắn nhìn đến bảng hiệu trên lưng cô, thuận miệng hỏi

" 1500m "

"Cậu có thể chạy đến?

"Coi thường tôi! Tần An Nhiên thấy hắn nghi ngờ, liền không phục:"Taị sao không thể? Tôi bình thường mỗi ngày đều chạy bộ, tính ra rèn luyện so với cậu còn nhiều hơn.

Tôi chính là người phóng khoáng lạc quan vận động!"

".........."

Lúc này radio vang lên thông báo những thí sinh dự thi 1500 m đến báo danh.

Hai mươi phút sau, cô cùng hơn 30 thí sinh khác đứng ở vạch xuất phát.

Thời điểm tiếng súng vang lên, tất cả mọi người bắt đầu chạy

Tần An Nhiên mỗi ngày đều chạy bộ, cho nên đoán trước không có vấn đề gì để không giành được vị trí.

Cô vẫn duy trì nhịp điệu của bản thân, điều chỉnh hô hấp, hai vòng qua đi, so với phần lớn thí sinh thì cô nổi bật hơn

Qua một vòng đua, rất nhiều người thể lực đã không tiếp tục được, dần dần bị tụt lại, và trận chung kết cuối cùng chỉ còn một nhóm người đua

Đến thời điểm vòng cuối, mọi người đều tăng tốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!