Do có quá nhiều học sinh vượt tường ra ngoài ăn nên nhà trường phải cử người canh hàng rào hàng ngày.
Thời điểm tuyên bố tin này, cả lớp ồ lên
Mã Hành Phong quay đầu về phía Hứa Giác hỏi: " Có phải hay không cậu bị tóm lần trước giờ mới đặt ra quy định này? Cậu thực ngốc a, biết rõ thời điểm kia Cố chủ nhiệm đi in tài liệu, còn chạy đi mua Takoyaki, cậu nghĩ là muốn* chân đạp mấy chiếc thuyền chạy tới ăn mấy cái này"
*
"Cút đi" Hứa Giác đạp một cước vào ghế của Mã Hành Phong, tựa lưng vào ghế ngồi, nghiêng liếc cậu ta một cái "Không cho cậu lật cậu cũng không lật, cho cậu học tập cậu liền học tập?"
Mã Hành Phong "...."
Do giáo viên được phân công đi ăn cơm trước, cho nên giao phó mỗi lớp trưởng được bố trí trông chỗ giáo viên trong thời gian này, rất nhiều lớp trưởng làm ngơ
Chỉ riêng Tần An Nhiên, cận trọng, làm tròn bổn phận
Bản thân cô cũng rất phản đối loại hành vi này, trước đây cửa hàng gần trường phía trước dùng dầu cống ngầm bị phát hiện, có học sinh ăn gặp rắc rối.
Cho nên đối với sự bày trí của trường học, cô nguyện ý chấp hành, đã muốn kiên trì khoảng 2 tuần
Một ngày, cô đi đến hàng rào trường học như thường lệ
"Không phải chứ? Ngài thực là mỗi ngày ở đây canh gác?"Mã Hành Phong đi đến nhìn thấy bóng dáng của cô liền hét lên, cậu ta không nghĩ tới cô gái này lại có nghị lực đến vậy
Bọn họ một hàng nam sinh đi tới, đều là tính toán cùng tập thể ra ngoài ăn, Hứa Giác đương nhiên sẽ tham gia.
Hắn nhìn Tần An Nhiên, tựa hồ cũng không ngoài ý muốn, chưa nói cái gì
"Đúng, vì không muốn mấy người ăn gì không khỏe mạnh" Tần An Nhiên đại nghĩa thản nhiên mà nói
"Không phải nói lớp có hơn mười bạn học trèo tường ra ngoài ăn, liền cho đi sao?" Hứa Giác bỗng mở miệng nói
Tần An Nhiên sửng sốt:" Khi nào thì ra quy định, lão sư nào nói?"
"Chính tôi đã nói..." Hứa Giác mặt không đổi sắc
"......."
Quả nhiên cô không có cách nào cùng người này đối thoại một cách bình thường
"Cậu không đói sao?" Một nam sinh khác lên tiếng
"Đói.
Nhưng tôi có thể cự được cho đến khi lão sư đến"
Tần An Nhiên ít nhiều giằng co một trận, nam sinh này cũng không có biện pháp, chung quy vẫn không có biện pháp đuổi cô đi rồi trèo tường ra ngoài, chỉ có thể xoay người đi đến căng tin
Chờ lúc sau lão sư đến đây, Tần An Nhiên xem như giao ca, cũng đến căng tin dùng bữa.
Các bạn còn chưa có ăn sớm, cô cùng mọi người ngồi với nhau
Khúc Sam Sam biết cô lại đi đến canh hàng rào, bèn nói với cô: "Cậu quản họ làm gì, dễ bị trở mình không ngã"
"Không được, bên ngoài dầu cống ngầm, trước đây đã xảy ra chuyện" Tần An Nhiên ngữ khí thực kiên định " Trung học là thời điểm thân thể lớn lên, ăn nhiều quá sẽ không tốt, nếu bị ốm sẽ lỡ việc"
Kỳ thực chính cô ta cũng biết, bởi vì cô "Hay xen vào", tiếng tăm ở trong lớp của Tần An Nhiên trong lớp với nam sinh cũng không tốt lắm, ước chừng cũng có vài người ghét, trừ bỏ Tống Thư Giai, bình thường ngay cả một người tiếp xúc thân cùng cô cũng không có
Tuy rằng Tần An Nhiên thực không quan tâm đ ến vận đào hoa của bản thân, nhưng đây không phải là giải thích rõ ràng, cô lớp trưởng này cũng có chút thất bại
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!