Một tuần nữa đã đến, sau khi kết thúc lễ chào cờ, Tần An Nhiên trên đường trở về lớp học, gặp lớp trưởng lớp 2 Lí Mạn Tinh.
Tần An Nhiên cùng cô ấy trong đại hội ban cán bộ có gặp mặt vài lần, cũng quen sơ sơ
Lí Mạn Tinh có khuôn mặt to như quả trứng ngỗng, đường nét có chút lệch, nhìn tổng thể tương đối thẳng thô, cùng tính cách của cô ấy có chút tương đồng.
Lúc này, cô ấy đứng ở cửa sổ lớp 11 nhìn ra xa, tựa hồ đang tìm gì đó
Nhìn thấy cô, bèn gọi lại: "Chào cậu, có thể giúp tớ gọi bạn cậu là Hứa Giác không?
"Tần An Nhiên đồng ý, cô thò người vào cửa sổ, hướng về phía cuối lớp hô to một tiếng:" Hứa Giác, có người tìm
"Hứa Giác lúc này đã về chỗ ngồi, nằm sấp, lúc này nghe thấy tiếng của Tần An Nhiên liền đưa mắt nhìn, sau đó lại hạ xuống, biểu cảm thản nhiên, tựa hồ lười phản ứng Tần An Nhiên không biết là hắn có nghe thấy hay không, liền đi vào từ cửa sau đến chỗ hắn ngồi, gõ vào bàn hắn, lặp lại:" Bên ngoài có người tìm cậu
"Thanh âm của Hứa Giác tản mạn" Nghe rồi, không muốn ra
"Tần An Nhiên nhấn mạnh:"Không phải nam sinh, là nữ sinh
"Cô nghĩ đến như vậy hắn sẽ ra ngoài Hứa Giác đảo mắt qua nói" Thì sao? Không phải chỉ có hai giới tính này?"
"......"
" Lần sau có loại thứ ba, thì hãy tới bảo lại tôi"
"......
"Tần An Nhiên không nói gì, lúc trước nhìn thấy hộp sữa mà Hứa Giác đặt trên ban công còn tưởng hắn sẽ trở nên ôn nhu, kết quả qua một ngày, vẫn là bộ mặt thối này Cô không có cách nào, chỉ có thể ra ngoài nói với Lí Mạn Tinh. Cô không muốn làm mặt mũi của cô gái này xấu hổ, lấy cớ Hứa Giác thân thể không thoải mái, cho nên không thể đi ra"Nếu có chuyện gì, tớ sẽ giúp cậu nói lại" Tần An Nhiên có hảo ý giúp
"Không có gì, quên đi, khi khác nói
"Lí Mạn Tinh xua tay rời đi Vừa trở lại chỗ ngồi, Khúc Sam Sam liền tiến đến chỗ Tần An Nhiên nói nhỏ:" An Nhiên, cậu phát hiện không, từ lúc trở về từ KTV, Tiểu Vi không vui vẻ
"Tần An Nhiên liếc nhìn Đằng Vi ở đằng sau, quay đầu nói:"Lúc này sinh nhật xảy ra sự cố ấy, ai mà chả buồn chứ"
"Không phải " Khúc Sam Sam lắc đầu "Không phải vì vậy"
"Không phải vì vậy? Cậu biết nguyên nhân chứ?
"Khúc Sam Sam lại nói nhỏ đi một chút" Tớ biết"
"Cậu có thể hay không nói cùng một lúc chứ?" Tần An Nhiên rất mất kiên nhẫn
"Hì hì" Khúc Sam Sam lộ ra biểu cảm bát quái nói "Cậu hẳn là biết Đằng Vi thích Hứa Giác chứ?"
"Ừm? Tớ hẳn là biết sao?"
"Quả nhiên, cậu quả nhiên là không có khứu giác bát quái (bói toán) của con gái" Khúc Sam Sam lộ vẻ bất đắc dĩ, lập tức chỉ vào cô nhấn mạnh nói " Nhưng giờ cậu đã biết rồi"
"Ờ, vậy cho nên?"
"Lần trước sau sinh nhật, Đằng Vi có dũng khí nói với Hứa Giác..." Khúc Sam Sam tạm dừng chút " Nhưng Hứa Giác lập tức cự tuyệt, và đó là kiểu từ chối không dành cho người tốt, không chỉ thế, còn bổ một đao"
".... Hắn nói gì?"
"Hắn nói hắn đã có người mình thích rồi"
"Hứa Giác? Hắn nói lung tung đi" Tần An Nhiên như nào cũng không tin tưởng, cô cảm thấy không chừng mười mấy năm sau bản thân đã có hai đứa con, Hứa Giác nhất định còn độc thân
"Không đâu, tớ thực cảm thấy, người đó có thể là..." Khúc Sam Sam nhìn chằm chằm vào Tần An Nhiên, vừa giơ ngón tay lên muốn chỉ __
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!