Nhoáng cái một tuần đã trôi qua, buổi chiều thứ sáu, Tần An Nhiên đã tự học xong tại thư viện, đang chuẩn bị dọn đồ đi về.
Cô mở di động ra, nhìn thấy Đằng Vi gửi tin nhắn trong nhóm ba người các cô :[ Tớ có bạn trai ! Trở về mời các cậu ăn cơm ~]
Sau đó cô ấy cùng Khúc Sam Sam tán gẫu mấy chục tin, nhìn ra được cô ấy đang đắm chìm trong chuyện yêu đương ngọt ngào.
Tần Anh Nhiên đọc qua tin nhắn một chút, cười cười, gửi lời chúc muộn đơn giản : [ Chúc mừng chúc mừng.]
Sau đó cô đặt di dộng xuống, sắp xếp lại sách và tài liệu trên bàn, thu dọn từng cái cho vào trong cặp sách.
Một lát sau, di động lại vang, cô cầm lấy nhìn, là Đằng Vi tìm đến cô thông qua trò chuyện riêng tư.
Đằng Vi : [ An Nhiên, hì hì.
]
Tần An Nhiên trả lời nói : [ Sao rồi ? Còn đặc biệt tìm tới một mình tớ khoe hạnh phúc sao ?]
Đằng Vi [ Không phải nhé ~ ]
Đằng Vi dừng một chút, qua một phúc lại gửi đến một tin nhắn : [ Tớ chỉ muốn hỏi một, cậu và Hứa Giác thế nào ? ]
Thấy cô ấy đột nhiên hỏi cái này, Tần An Nhiên có chút bất ngờ : [ Làm sao vậy ? Tớ với cậu ấy làm sao ?]
Đằng Vi : [ Không có gì.
Chỉ là có chuyện tớ cảm thấy hẳn là tớ nên nói cho cậu.
]
Đằng Vi : [ Từ lúc cấp 3 dường như Hứa Giác đã rất thích cậu.
]
Nhìn thấy những lời này, bởi vì Tần An Nhiên đã biết, cho nên cũng không giật mình về nội dung.
Nhưng cô kinh ngạc chính là sao Đằng Vi lại biết ? Cô nhíu nhíu mày, chẳng lẽ năm đó ngoài nam sinh trong lớp, nữ sinh cũng biết chuyện này ......
Tần An Nhiên hỏi : [ Sao mà cậu biết được ? ]
Đằng Vi : [ Kỳ thật bây giờ nói ra tớ cũng không ngượng ngùng gì cả.
Cấp 3 tớ rất thích Hứa Giác, bởi vì cậu ấy đẹp trai nha.
Ngày sinh nhật của tớ năm lớp 10 đó, xem như là tớ đã nói rõ với cậu ấy, nhưng cậu ấy trực tiếp từ chối.
]
Chuyện này Tần An Nhiên đã nghe Khúc Sam Sam nói qua, cho nên cũng không hoảng hốt, cô chờ Đằng Vi nói tiếp.
Đằng Vi : [Hôm nay tới nói cái này với cậu, chủ yếu là muốn nói, lúc cậu ấy từ chối tớ không phải nói " Tôi không thích cậu " linh tinh, cậu ấy vốn nói là : Tôi thích Tần An Nhiên.]
Nhìn đến những lời này, Tần An Nhiên kinh ngạc.
Đằng Vi lại tiếp tục nói : [ Kỳ thật tớ nên nói cho cậu sớm hơn chút, nhưng lúc ấy cảm thấy rất mất mặt cho nên......!]
Đằng Vi : [ Gào thét, dù sao hiện tại tớ nói cho cậu cũng không tính là muộn chứ.
Hai người đều chưa yêu đương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!