Chương 45: (Vô Đề)

Hứa Giác nghe thấy giọng Tô Dịch Văn, quay đầu, hơi ngẩn ra.

Sau đó ánh mắt chậm rãi đảo qua khuôn mặt hai người, mím môi, mặt không cảm xúc lập tức rời tầm mắt.

Anh không đáp lại Tô Dịch Văn.

" Anh Hứa Giác, hai người quen nhau ? Muốn ăn cùng nhau ? " Nữ sinh kia không rõ nên quay lại nhìn.

" Không cần.

" Hứa Giác lạnh lùng nói ra hai chữ.

Tần An Nhiên nghe vậy, tay đang chuẩn bị bóc vỏ chiếc đũa dùng một lần liền dừng lại.

Anh Hứa Giác.

Cách xưng hô này, anh cứ như vậy vui vẻ tiếp nhận rồi.

Không hiểu sao, trong lòng cô dâng lên một cảm giác khác thường.

Người phục vụ dẫn đường cho bọn họ, Hứa Giác cùng nữ sinh kia ngồi cách Tần An Nhiên và Tô Dịch một bàn.

Tô Dịch Văn thấy Hứa Giác không đáp lại mình cũng không để ý, quay đầu tiếp tục kể khổ với Tần An Nhiên.

Nhưng Tần An Nhiên một câu cũng không nghe vào, lực chú ý của cô cũng không tự chủ được rời đến chỗ hai người bọn họ.

Cô nhìn thoáng qua, Hứa Giác đưa thực đơn cho nữ sinh kia : " Nhìn xem muốn chọn gì.

"

" Được ạ !

"Nữ sinh kia vui vẻ cười, nhận lấy xem. Lúc này, món gà hầm nồi hơi mà Tần An Nhiên gọi được đưa lên. Vừa được nấu nên nước dùng còn rất nóng, bên trong có gà cùng với nấm hương và củ cải, bên trên có gừng cùng với hành lá thái nhỏ. Khí nóng từ nồi bốc lên, mùi thơm từ gà tràn ngập trong không khí. Nữ sinh kia không nhịn được cũng bị mùi này hấp dẫn, cô ấy ngửi hai lần, lại quay đầu nhìn nồi hơi trên bàn Tần An Nhiên bọn họ, sau đó nói với Hứa Giác :" Nếu không chúng ta cũng gọi cái kia đi ? "

Hứa Giác hơi liếc qua nhìn, lạnh nhạt từ chối đề nghị này : " Ăn cái khác đi, chúng ta phải trở về sớm.

"

" Vâng.

" Nữ sinh kia nghe xong nhu thuận gật đầu.

" An Nhiên, An Nhiên.

" Tô Dịch Văn quơ quơ tay trước mặt cô, để cô tỉnh táo lại, cầm muôi nói " Này, để anh múc cho em chút thịt gà.

"Tần An Nhiên thấy khi nghe vậy tầm mắt Hứa Giác nhìn sang bên này. Cô nghiêng đầu đi, hai người ngồi đối diện nhau, Hứa Giác lập tức quay đi. Đừng ở trước mặt tôi thân mật với nam sinh khác, tôi sẽ rất khó chịu. Không biết vì sao, đột nhiên cô nhớ tới lời này. Tần An Nhiên mím môi, cầm lấy muôi, nói với Tô Dịch Văn :" Để em tự làm.

"Cô múc một thìa thịt gà bỏ vào bát, gắp một miếng rồi ăn. Gà hầm ở căng tin vẫn luôn ngon, nhưng hôm nay, dường như không được ngon lắm, Hứa Giác cùng nữ sinh đơn giản gọi chút rau xào, đồ ăn được đưa lên rất nhanh, hai người ăn cũng rất nhanh rồi rời đi. Thời điểm đi khỏi anh cũng không có chào hỏi với bọn họ. Khoảng chừng qua 30 phút, hai người bọn họ mới ăn xong." Em muốn thanh toán tiền ạ.

"Cô vẫy tay nói với người phục vụ. Hôm nay là cô mời khách. Người phục vụ đi tới cười nói :" Xin chào, bàn này đã được trả tiền rồi.

"

" Dạ ? " Tần An Nhiên khó hiểu " Vừa nãy bọn em chưa trả tiền ạ.

"

" Là nam sinh bàn bên cạnh thanh toán luôn cho bàn mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!