Chương 4: Canh Gà Xương Đen

Tần An Nhiên tan học trở về nhà, đã ngửi thấy mùi gà đậm đà, xen lẫn với một ít thuốc bổ

"Thơm quá a, mẹ nấu canh gà ạ?" Tần An Nhiên để cặp sách xuống, đi vào trong bếp

"Ây, ngày đó dì cả của con đem gà xương đen đến, mẹ đã luộc cả buổi sáng rồi

"Mẹ Tần - Tiết Hiểu Bình đeo tạp dề đứng trước bếp, dùng thìa nhẹ nhàng khuấy nồi hầm trước mặt Tần An Nhiên đi qua liếc nhìn, gà trong nồi đã mềm, cùng với táo đỏ, hoàng kì, củ từ lẫn lộn trong đó, màu sắc của nước trắng ngà, hương vị đậm đà, bề mặt còn có chút mỡ, đang tỏa khí Một lát sau, Tiết Hiểu Bình tắt bếp, đổ ra một chiếc nồi nhỏ"Nhiên Nhiên, đem lên cho bà nội của Hứa Giác" Tiết Hiểu Bình chậm rãi nói với Tần An Nhiên

"Dạ

"Tần An Nhiên không phản đối đáp Bà nội của Hứa Giác sống ở lầu trên, khi bà nội của cô còn sống hai người cùng nhau là chị em tốt, trước đây cô còn thường xuyên chạy sang nhà bà nội của Hứa Giác chơi. Tuy rằng hắn không được tốt, nhưng cô thực quý bà nội của hắn. Bà nội Hứa ôn nhu hiền lành, từ nhỏ đến lớn đối với tụi cô rất tốt, cho nên mẹ đưa cho cô mang len cho bà nội Hứa, cũng rất hợp ý của cô Tần An Nhiên cẩn thận mang nồi lên lầu, trước cửa của bà nội Hứa liền dừng lại, dùng khửu tay gõ cửa"Bà nội --

"cô hô lên Trong chốc lát, tiếng kẽo kẹt cửa mở ra, Tần An Nhiên đưa mắt lên nhìn, là Hứa Giác Hắn mở cửa Cô ngẩn người ra, không nghĩ hắn hôm nay lại tới đây"Đây là mẹ tôi cầm canh gà, tôi đem tới cho bà nội cậu một ít

"Cô gắng bĩu môi, ra hiệu nồi trên tay Cô vốn muốn trực tiếp đưa hắn, tự hắn đem bưng vào, sau đi xoay người đi. Trong phòng, vang lên thanh âm của bà nội Hứa:"Là Nhiên Nhiên sao? Vào đi

"Hứa Giác cũng tránh sang một bên, để cô đi vào Cô không có cách gì khác, bèn đi vào Tiến đến phòng khách, thấy bà nội Hứa cầm vài vòng len, mỉm cười ân cần với cô" Nhiên Nhiên tới rồi, lại đây"

"Vâng" Cô cười đáp, đi tới đặt cái nồi trong tay xuống "Bà nội, đây là canh gà do mẹ con hầm"

"Nào, con xem, mẹ con, có thứ gì tốt thì cũng luôn nghĩ đến ta. Bà nội già đi rồi, các con uống đi"

"Ai nói vậy chứ ạ, bà nội mới nên uống nhiều canh gà"Tần An Nhiên cười nói "Canh gà rất bổ, làm ấm giữa kiện tì(lá lách khỏe), dưỡng khí dưỡng huyết"

"A "Hứa Giác đặt mông xuống ghế sofa, con ngươi liếc cô một cái, trêu đùa mà nói " Con gà nói cho cậu biết?Tần An Nhiên:.....

"Cô mặc kệ hắn, thuần thục vào bếp lấy cái nồi đất, đổ canh gà vào Bà nội Hứa lại nói với cô" Nhiên Nhiên, con giúp bà nội một việc, ta nghĩ cuốn len sợi, nhưng đứa nhỏ Hứa Giác kia thiếu kiên nhẫn, không chịu giúp ta giữ vững"

"Ân "

Tần An Nhiên ngồi xuống, hai tay giữ cuộn len sợi, đầu kia bà nội Hứa cuộn tròn sợi len

Hứa Giác ngồi trên sopha, hai chân gác lên bàn trà, có chút lắc lư, cầm điện thoại mà chơi.

Thanh âm của hắn không quá lớn, nhưng tại phòng khách im lặng này lại trở nên ồn ào. Bên người còn có một túi khoai tây lớn, vừa chơi game vừa cho miếng khoai tây lớn vào miệng

Tần An Nhiên liếc mắt nhìn hắn, nhíu mày

Tựa hồ là nhận ra ánh mắt của cô, Hứa Giác ngẩng đầu nhìn cô một cái, đem khoai tây vào người ôm chặt: "Không cho, muốn ăn tự đi mua"

"..

"Ai cần ăn chứ! Tần An Nhiên thu hồi tầm mắt, không để ý hắn nữa Bà nội Hứa bên cạnh đang cuộn len và cùng cô nói chuyện về việc nhà"Đứa nhỏ Hứa Giác này, ta không nghĩ nó lại chạy tới đây, hắn đến đây thì ba mẹ hắn cũng không ngăn được, tối qua còn chơi game tới một, hai giờ đêm" bà nội Hứa phàn nàn mà nói với cô

"Cháu có không đến thì ba mẹ cũng không quản cháu - "Hứa Giác trên sô pha nói tiếp một câu

"Ngủ muộn như vậy không tốt cho sức khỏe, làm hại thận" Tần An Nhiên quay đầu trả lời Hứa Giác "Hơn nữa, cậu cũng không học sao?"

"Tôi luôn luôn tự chủ, tương đối khỏe mạnh"

"..?"

"Đem h@m muốn học tập bóp ch3t"

".......

"Gỗ mục không thể chạm khắc Tần An Nhiên lười không muốn cùng hắn tranh luận, quay đầu lại tập trung cùng bà nội Hứa nói chuyện Sau khi cuộn len sợi xong, Tần An Nhiên phải đi xuống lầu, cô chào tạm biệt bà nội Hứa Bà nội Hứa nói với Hứa Giác đang nằm trên sô pha"Tiểu Giác, mau tiễn Nhiên Nhiên"

"Đâu cần phải tiễn đi, nhà cô ấy ở ngay dưới lầu, nếu vậy mà cũng lạc hướng, vậy cô ấy có bộ óc chỉ để thể hiện chiều cao sao bà?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!