Chương 39: Canh Gà Xương Đen 2

Hai ngày trôi qua, Tần An Nhiên không gặp Hứa Giác ở trường, cũng không biết gần đây cậu bận gì.

Một ngày, cô đột nhiên nhận được tin nhắn của Hứa Giác : [ Tôi bị ốm.

]

Bốn chữ được gửi đi ( .

)

Sau khi Tần An Nhiên đọc, trong lòng căng thẳng, vôi vàng hỏi : [ Nghiêm trọng không, cậu đang ở bệnh viện hả ? ]

Hứa Giác trả lời : [ Không, tôi ở nhà.

]

Tần An Nhiên thở phào nhẹ nhõm.

Cô đọc lại tin nhắn, dường như hiểu ý .

Sau đó cô hỏi dò : [ Cậu muốn tôi đến thăm ? ]

Vài giây sau Hứa Giác trả lời : [ Tùy cậu, có thể không đến.

Nhưng mà tôi bị ốm.

]

Nhấn mạnh thêm lần nữa.

Tần An Nhiên : ......

Cô cảm thấy tuy rằng bên ngoài Hứa Giác thoạt nhìn cao lớn với tính cách kiêu ngạo lạnh lùng, thật ra vẫn là bé cưng.

Buổi sáng cô có hai tiết, đồng ý với cậu sau khi xong sẽ đến.

Sau khi kết thúc tiết học, cô không vội đi đến tàu điện ngầm tới nhà Hứa Giác, mà là về kí túc xá trước.

Cô lấy trong tủ ra bộ đồ Nike màu đen có hình bóng rổ ra, để vào trong túi.

Cô ấy mua nó lúc trước, đã giặt sạch.

Sau đó cận thẩn cho vào trong cặp.

Đến trước cửa, sau khi bấm chuông, Hứa Giác ra mở cửa.

Cậu chỉ xuống dép lê được chuẩn bị cận thẩn đặt dưới đất, liền xoay người đi vào trong.

Vẫn là đôi màu tím đó, dường như nó đã trở thành dép riêng của cô.

Tần An Nhiên thay dép, cũng đi vào trong.

Kỳ thật khi vừa vào cửa, cô đã ngửi thấy mùi canh gà.

Khi đến phòng bếp, hương vị lại càng rõ ràng.

" Thơm quá.

"Cô nói một câu. Sau đó thấy Hứa Giác đeo tạp dề đứng tại bếp, một tay cầm thìa khuấy gì đó. Cô đến nhìn, là một nồi hầm đặt trên bếp. Trong nồi có thể thấy gà xương đen, còn có chút thuốc bổ, đã được nấu thành nồi canh vô cùng đậm đà, hương vị thơm ngon bốc lên tỏa ra khắp phía." Lại kỹ năng gì mới vậy ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!