* Đầu cá hấp ớt : Đầu cá hấp là đặc sản của Hồ Nam.
Thời tiết ở nơi đây thường ẩm ướt, dễ khiến con người mệt mỏi.
Vì vậy, người dân địa phương rất thích ăn ớt đỏ để giữ sức khỏe.
Nghỉ đông trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt liền khai giảng.
Tháng 3 học kì mới có hoạt động lớn ---- " Internet + cuộc thi sáng tạo và khởi nghiệp dành cho sinh viên ".
Đây là sự kiện có ảnh hưởng lên trên toàn quốc, lần này đại học Hoa Quỳnh là bên đứng ra tổ chức, tất nhiên sự kiện sẽ càng được chú trọng.
Theo như lời của bộ trưởng của cục đối ngoại Chương Hoàn Hải ngay từ tháng 1, cục đối ngoại không chỉ tài trợ mà còn cung cấp các dịch vụ cho hoạt động chính của trường, Các thành viên dù mới hay cũ của các ngành đều được cổ động tham gia các nhiệm vụ.
Tần An Nhiên được phân làm nhiệm vụ đón tiếp các vị khách quý, không chỉ ở bên ngoài tiếp đón mà còn phụ trách dẫn đường để các vị khách quý vào tham dự , đi ăn cơm rồi về khách sạn.
Trong ngày diễn ra hội nghị, sau khi Tần An Nhiên tiếp đón các vị khách quý vào hội trường, Sau đó đi dến phía sau hội trường vị trí trống đứng, chờ hội nghị kết thúc thì đưa khách quý đến phòng tiệc rượu.
Không có việc gì làm, cô nhìn quay hội trường.
Thực ra có thể rõ ràng nhận thấy trường học vô cùng coi trọng hội nghị này.
Trong hội trường được trang trí vô ng lộng lẫy, bốn phía đèn, trên mặt đất trải thảm đỏ, bục phát biểu màu sắc rực rỡ.
Tần An Nhiên còn nhìn thấy các giáo viên bộ môn cùng các vị lãnh đạo đã sớm có mặt, đều bận rộn ở phía trước.
Trong hội nghị còn có những người tình nguyện đến từ những ngành khác, phụ trách tổ chức hội nghị, nhưng cô không quen.
Chỉ chốc lát, khách quý vào chỗ ngồi, người tham dự đến đông đủ, cuộc thi liền bắt đầu.
Sau khi lãnh đạo cùng khách quý phát biểu, thì chính là lúc các đoàn đội giới thiệu hạng mục khởi nghiệp.
Khác nghề như cách núi*, Tần An Nhiên không nghe hiểu nội dung cụ thể cùng những con số màu sắc sặc sỡ trên ppt của bọn họ, nhưng cô cũng không dám tránh đi vì sợ khách quý cần gì đó.
Cứ vậy đứng yên ở sau, đợi hội nghị kết thúc.
* không cùng ngành nghề nên không hiểu được kiến thức của ngành đó.
Nghe được một lúc thì lại đi đi lại lại.
Đột nhiên, ánh mắt cô hướng lên bục phát biểu.
Người kế tiếp lên hóa ra là Hứa giác.
Bởi vì việc học bổ túc TOEFL đã kết thúc, nên từ khi khai giảng tới này hai người không có gặp mặt.
Cho tới giờ đây là lần đầu cô thấy cậu mặc âu phục.
Đồ màu đen, được may tỉ mỉ, vừa vặn với dáng người cao ráo của cậu.
Tóc cậu ngắn hơn so với lúc nghỉ một chút, sự ngây ngô của thiếu niên đã giảm đi.
Ánh đèn sáng chiếu rọi xuống, cậu tỏa sáng vô cùng, trong mắt có những tia sáng rực rỡ, khuôn mặt rõ nét, lộ ra vẻ mặt chăm chú, cả người toát ra khí chất hòa nhã cao quý , vô cùng xuất sắc.
Hứa Giác như vậy, khác xa so với ấn tượng của cô.
Cô không tự chủ được mà ngẩn người ra.
Trên bục, Hứa Giác bắt đầu giới thiệu hạng mục của đội mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!