" Đi nghe toạ đàm của học viện văn.
" Tần An Nhiên đáp.
" Ồ.
" Hứa Giác gật đầu, vẻ mặt như thường mà nói " Tôi cũng đi.
"
" Hả ? Là toạ đàm của Bách Thanh, khía cạnh văn học đó.
"Tần An Nhiên nhắc nhở. Cô chưa từng thấy Hứa Giác có hứng thú đối với văn học gì đó." Ừ.
"
" Cậu có biết Bách Thanh là ai không ?
"Tần An Nhiên không nhịn được mà hỏi. Hứa Giác trầm mặc vài giây, đáp :" Dù sao cũng không phải một thân cây.
"
" ...!"
Quả nhiên, cậu căn bản không biết gì.
" Rốt cuộc cậu đi làm gì ? Cậu hiểu biết văn học sao ? "
" Tôi không biết văn học, nhưng hiểu nam sinh.
"
" Hả ?
"Tần An Nhiên đang muốn khuyên cậu thì lúc này nữ sinh tiểu bạch hoa vẫn luôn ngồi sau cậu bỗng nhiên xuất hiện. Cô ấy dường như đang muốn hỏi Hứa Giác. Bỗng nhiên nhìn sang Tống Thư Giai, chào cậu ấy :"Xin chào, Thư Giai.
"
Tống Thư Giai cũng lịch sự đáp lại : " Thật khéo, Đỗ Thi Vũ.
"
" Vừa rồi sao không thấy cậu, cậu ở ban nào? " Đỗ Thi Vũ hỏi.
" Tôi không đến tham gia hoạt động của hội sinh viên, chỉ đến rủ bạn đi nghe toạ đàm.
"
Tầm mắt của Đỗ Thi Vũ dừng trên người Tần An Nhiên hai giây, vừa cười nói :
"Ồ, các cậu đã hẹn rồi. Là tọa đàm gì đó của viện chúng ta ?"
Xem ra Đỗ Thi Vũ và Tống Thư Giai đều cùng ở học viện văn học.
Tống Thư Giai gật đầu.
" Tôi cũng muốn đi.
"Đỗ Thi Vũ đột nhiên nói ra. Tống Thư Giai và Hứa Giác liếc nhìn nhau một cái, trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra, trao đổi ánh mắt. Lập tức, Hứa Giác túm lấy quai cặp của Tần An Nhiên đi về phía trước, khi đi ngang qua người Tống Thư Giai liền thấp giọng nói nhanh một câu :" Cậu rước lấy, tự giải quyết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!