Chương 30: Coca Cola

Tần An Nhiên ngẩn người, không hiểu cậu có ý dĩ.

Hứa Giác bất đắc dĩ ra hiểu về phía sau, Tần An Nhiên nhìn sang theo tầm mắt, phát hiện hàng chỗ cậu khá ôn ào náo nhiệt, dường như tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm chỗ này.

" Chơi thua hả ? " Cô hỏi.

" Ừ.

"

Tần An Nhiên đoán chắc là đang chơi sự thật hay thử thách, , bị yêu cầu đi ôm người khác giới.

Cô cũng không muốn khiến Hứa Giác bối rối nên nhanh chóng đứng lên, vỗ bụi trên mông rồi đi lên vài bước.

Cô đứng trước mặt Hứa Giác, tay hơi hơi mở rộng.

Hứa Giác dừng một chút, tiến lên một bước và ôm lấy cô.

Phía sau có mấy đội la ó, hình như có rất nhiều người đang xem cuộc vui, ngay cả bạn học phía sau Tần An Nhiên cũng cười kêu lên.

Từ góc nhìn của người ngoài cuộc, hai người đang ôm nhau.

Nhưng chỉ có Tần An Nhiên cảm nhận được Hứa Giác chỉ hơi ôm cô, không chạm vào người cô, thậm chí tay của cậu cũng không chạm vào lưng cô.

Cũng chỉ là, ôm lấy sự cô quạnh giữa không khí mà thôi.

Hứa Giác bây giờ cao hơn Tần An Nhiên một cái đầu.

Bởi vì trong thời gian nghỉ ngơi, cậu tháo hai cúc trên cổ áo ra, lộ ra một đoạn nhỏ xương quai xanh.

Tầm mắt của cô vừa lúc ngnag với xương quai xanh, lờ mờ thấy được, quyến rũ một cách khó hiểu.

Cô có thể ngửi được mùi xà phòng trên người cậu, thật kỳ lạ khi cậu vẫn có thể giữ mùi sảng khoái như vậy trong ngày huấn luyện quân sự nóng nực.

HỨa Giác nhanh chóng buông cô ra, lui về sau một bước, cười nhẹ với cô, khoé miệng cong lên , nói tiếng " Cảm ơn

", sau đó xoay người đi về đội của mình. Tần An Nhiên nhún vai, cô thì ngược lại thấy bình thường. Vẻ mặt bình tĩnh, cũng quay trở lại đội của mình rồi ngồi xuống. Nhưng quả nhiên, vừa ngồi xuống đã bị các nữ sinh vây quanh bên người. Sức ảnh hưởng của cảnh vừa rồi khá lớn, mọi người hỏi dồn dập, Tần An Nhiên chỉ là nói là tiện thể đồng ý mà thôi, tránh để mọi người sượng trân. Sau khi đám người đi khỏi, Khúc Sam mới đến ngồi xuống bên người Tần An Nhiên, cười với cô :" Cậu sắp thành kẻ thù chung của mọi người rồi.

"

Tần An Nhiên cảm thấy thật sự không đến mức quá lên như vậy, cô không nghĩ nhiều, tiếp tục lấy điện thoại ra xem yêu cầu phỏng vấn trong tin nhắn.

"Đây là gì ? Có tin về việc bán thời gian của cậu ?" Khúc Sam Sam sát vào nhìn.

" Ừ, có trung tâm đào tạo bảo tớ đi phỏng vấn.

"

" Rất tốt nha.

"Khúc Sam Sam nghĩ rồi nói thêm

"Đừng ngày nào cũng nghĩ đến kiếm tiền, tham gia hội sinh viên với tớ đi. Cuộc sống đại học có muôn màu muôn vẻ mới thú vị."

" Hội sinh viên ? " Tần An Nhiên ngẩng đầu.

" Ừ, tuần tới tuyển người mới, tớ muốn đi phỏng vấn, cậu đi với tớ đi.

"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!