Tần An Nhiên ngẩn người ra
Sau khi nhận ra những lời hắn nói, cô hoảng hốt đến không nói được gì
Vậy mà cũng lấy thêm tiền của cô?
Hứa Giác đúng là Giác ( ý chỉ so đo), tính toán từng chút một
Nhưng vẻ mặt của cô ngay lập tức trở lại bình thường, lấy điện thoại ra, quét mã QR Wechat của Hứa Giác, sau đó bấm thêm bạn tốt
Trước khi học cao trung cô đều là không có điện thoại di động, cái này mới mua một tháng trước, cô cũng sẽ không chủ động thêm bạn tốt với Hứa Giác, cho nên hai người cũng không phải là bạn tốt trước đó
Sau khi thêm bạn tốt, Tần An Nhiên cũng không lập tức chuyển tiền ngay, phân minh mà nói:
"Một năm trước đúng là 36 tệ, tính tăng giá lên 6%, hiện tại chắc là 38, cho nên hiện tại cậu nợ tôi 1 tệ Sau đó, cô liền bỏ điện thoại vào trong túi, bình tĩnh mà bổ sung thêm 1 câu" Đừng quên chuyển khoản cho tôi trên Wechat"
Hứa Giác nhìn điện thoại, nhướng mày.
Không đợi hắn nói gì, cô liền bỏ đi
Gia đình Tần An Nhiên sống trong khu nhà ngang kiểu cũ, lối vào phải đi qua một con hẻm, hẹp và âm u, bên trái và bên phải có một số cửa hàng tạp hóa, trên ban công có rất nhiều lán lều. Một cơn gió thổi qua, bụi bặm liền rơi xuống
Tần An Nhiên đã quen từ lâu, bình tĩnh đi qua hẻm.
Về đến nhà thấy dì cả và mẹ đang ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm
Dì cả của cô mắt nhìn xung quanh, tai nghe tứ phương.
Đối với ông chủ Lý gia đều là rõ ràng.
Cô ấy ban đầu cùng với mẹ của Hứa Giác làm việc cùng đơn vị với nhau, là một công việc văn phòng nhàn rỗi.
Công việc nhẹ nhàng, áp lực ít, lâu lâu không có việc gì liền đến nhà nói chuyện với mẹ của Tần An Nhiên, đối với tình huống của người hàng xóm họ Lý kia còn rõ ràng hơn cả mẹ của Tần An Nhiên – Tiết Hiểu Bình
" Nhiên Nhiên đã về" Dì cả nhìn thấy Tần An Nhiên cười tủm tỉm chào đón
"Dì cả" Tần An Nhiên cũng cười đáp lại
"Dạo này con vẫn khỏe chứ?"
" Rất tốt,a"
"Dì mang con gà xương đen đến đây, để cho mẹ con hầm bổ cho con"
" Cảm ơn dì cả"
Tần An Noãn chào hỏi dì, sau đó trở về phòng chuẩn bị làm bài tập.
Phòng của cô chưa đến 10 mét vuông, kê một chiếc giường gỗ đơn sát vào tường, có một cái bàn và một cái ghế kê trước cửa sổ đối diện với chiếc giường, và một chiếc tủ cũ đựng quần áo bên cạnh, đây là toàn bộ đồ đạc.
Đồ vật không nhiều lắm, cho nên tuy rằng diện tích không lớn, nhưng cũng không quá mức chật chội
Cô kéo ghế rồi ngồi xuống, lấy điện thoại ra, Hứa Giác thực sự chuyển cho cô 1 tệ
Cô không bận tâm, cô chỉ bấm chấp nhận. Sau đó Hứa Giác cũng không có nói gì.
Cô đóng hộp thoại
Sau đó, cô lấy cuốn sách bài tập toán học trong cặp ra, rồi lấy một tờ giấy từ đống báo cũ bên cạnh ra và bắt đầu làm đề tài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!