Sáng sớm hôm sau, Tần An Nhiên đi vào trường học, chỗ ngồi trống chơn, Khúc Sam Sam còn chưa tới.
Đã nhiều ngày Khúc Sam Sam cũng chưa cùng cô nói chuyện, cô cũng không biết khi nào mối quan hệ của hai người mới có thể dịu đi.
Cô thở dài, mở sách vở ra, yên lặng đọc thuộc.
Một lát sau, bỗng nhiên, một túi trà hoa hồng được đặt trên bàn của cô.
"Hả?" Cô ngẩng đầu
Là Khúc Sam Sam, không biết từ khi nào cô ấy tới lớp.
Khúc Sam Sam hơi rũ mi mắt, vẻ mặt có chút xấu hổ, chậm rãi nói:"An Nhiên, cái kia.... Xấu hổ, là tớ suy nghĩ nhiều....."
Tần An Nhiên nhìn bộ dáng của cô ấy, hiểu được chuyện cô ấy nói chính là chuyện Lưu Huy.
"Cậu như thế nào đột nhiên...?" Cô hỏi
Khúc Sam Sam ngồi vào chỗ, nhấp hé miệng, nói:"Là tớ không nhìn rõ người, tớ cũng không biết cậu ta là tra nam.
Ngày hôm qua buổi chiều tan học, lớp 7 Lí Mạn Tinh đến tìm tớ, nói với tớ lúc trước Lưu Huy cùng cô ấy nói chuyện yêu đương. Tớ mới biết được, nguyên lai cậu ta chính là cái chân dẫm mấy chiếc thuyền còn khắp nơi loạn liêu bột phấn!"
Khúc Sam Sam càng nói càng kích động, chỉ hận chính mình lúc ấy một bộ não hướng về cậu ta, cái gì cũng chưa thấy rõ, nhưng lại vì cậu ta mà cùng Tần An Nhiên chiến tranh lạnh lâu như vậy.
"Cậu ta đột nhiên sao lại tới tìm cậu nói chuyện này?" Tần An Nhiên hỏi
"Tớ cũng không biết, dù sao cô ấy cũng nói cho tớ biết rồi, hai người bọn họ lúc chia tay, chính là bởi vì phát hiện Lưu Huy phía sau trêu ghẹo bạn thân của cô ấy"
Tần An NHiên há miệng th ở dốc, nhưng lại không biết nên làm gì đánh giá, không có nói chuyện.
"An Nhiên, thực xin lỗi, tớ còn tức giận đối với cậu......" Vẻ mặt Khúc Sam Sam ảo não, nói chuyện với cô, tràn đầy vẻ áy náy.
"Không có việc gì"Tần An Nhiên lôi kéo tay cô ấy, an ủi cô ấy.
Cô vẫn biết, Khúc Sam Sam không phải người xấu, chính là có chút não luyến ái, rất nhiều lúc dễ dàng mắc vào sự mơ hồ. Nhưng là thái độ làm người coi như trượng nghĩa, bình thường cũng không có suy nghĩ cẩn thận, cho nên cô vẫn là nguyện cùng cô ấy trở thành bạn tốt.
Hiện tại nếu nói, cô cũng sẽ không so đo.
Thời điểm giữa trưa ăn cơm, hai nữ sinh tự nhiên cùng đi.
Tần An Nhiên lấy cơm, đứng hàng phía sau chỗ đất trống chờ Khúc Sam Sam.
Lúc này, Lí Mạn Tinh đi qua trước mặt cô.
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy, thẻ Campus * từ trong túi tiền của cô ấy rơi ra.
*thẻ dùng để mua đồ ăn trong căng tin
"Này" Tần An Nhiên gọi cô ấy, ngồi xổm xuống thay cô ấy nhặt lên.
Khi tay đang muốn đưa cho cô ấy, bỗng nhiên nhìn thoáng qua
-thẻ Campus
-vậy mà lại là của Hứa Giác.
Tần An Nhiên đưa tay về, nhìn chằm chằm thẻ, xác nhận không có nhìn nhầm, xác thực là của Hứa Giác.
"Này...."Cô ngẩng đầu, muốn dò hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!