Chương 2: Nước Khoáng Nóng

Đầu giờ chiều học tiết thể dục.

Sau khi luyện tập xong, mọi người đều có thể tự do chọn môn thể thao mà mình thích

Tần An Nhiên thời gian qua đều chọn cầu lông, đi đến phòng dụng cụ lấy đồ, cùng bạn học đến sân chơi

Sân cầu lông liền kề với sân bóng rổ, Hứa Giác cùng các bạn nam trong lớp cả người mồ hôi đầm đìa chiến đấu trên sân.

Hắn dáng người cao lớn mạnh mẽ, chuyển động linh hoạt khắp sân, ném bóng, chuyển bóng hành động lưu loát, duỗi thân và nhảy lên, bắp chân hiện rõ những đường nét đẹp đẽ

Thậm chí có bạn học nữ không chọn môn thể thao để tập, chạy đến để xem hắn chơi bóng

Tần An Nhiên chưa từng làm mấy chuyện nhàm chán như vậy, cô đánh mấy hiệp cầu lông rồi dừng để nghỉ ngơi

Lúc này Hứa Giác cũng thay đồ rời sân, trực tiếp ngồi bên ngoài xem đồng đội thi đấu.

Hắn ngồi chỗ này cách chỗ cô không xa, hai tay chống trên mặt đất, dáng ngồi rất nhàn nhã, thoải mái

Tần An Nhiên hung hăng trừng mắt nhìn bóng lưng của hắn.

Buổi sáng không uống nước và vận động nhiều nên miệng khô, môi khô nên lâu lâu lại li3m môi

Đều do cái tên Hứa Giác kia, hại cô không có nước uống

Lúc này, một chai nước khoáng được đưa tới trước mặt cô

Cô ngẩng đầu lên, là Tống Thư Giai, ủy viên học tập của lớp. Tống Thư Giai diện mạo thanh tú, đeo cặp kính đen.

Cậu ta sinh ra trong gia đình Nho học, thành tích tốt, thái độ tốt, là một trong số ít nam sinh trong lớp có quan hệ tốt với cô

"Đây, cho cậu a. Tôi nhìn thấy môi cậu bị nẻ" Cậu ta nhìn cô cười

"Xừ

"Sau lưng truyền đến âm thanh Tần An Nhiên đảo mắt qua, Hứa Giác cũng quay đầu nhìn, nhẹ xùy một tiếng, sau đó xoay người Cô mím môi không biết nói gì, cầm lấy chai nước khoáng từ tay Tống Thư Giai, nói cảm ơn hắn" Cảm ơn, qua Wechat tôi sẽ trả cậu tiền"

" không cần đâu, không mất nhiều"

"Hai tệ cũng là tiền, tôi sẽ chuyển cho cậu"Tần An Nhiên liền lấy điện thoại ra, " Dù sao chúng ta cũng kết bạn rồi, chỉ mất 1 phút thôi

"Thấy cô cố chấp như vậy, Tống Thư Giải chỉ gật đầu và tránh đi. Môn cậu ta lựa chọn là bóng bàn, giờ phải trở lên sân của họ Cậu ta vừa đi, Khúc Sam Sam đến gần, vừa rồi Sam Sam đứng cách đó không xa, có thể nghe rõ cuộc đối thoại của họ"Này, đại tài tử lớp chúng ta tới đưa nước cho cậu sao?"

"Ân, có thể thấy tớ khác nước quá"

"Tớ đây cũng khát nha, thế nào lại không cho tớ a~"

" Cậu rõ ràng không khát"

"..." Khúc Sam Sam ghé sát vào chút, tiếp tục nói chuyện phiếm, nháy mắt " cậu đã từng nghĩ đến việc hẹn hò ở cao trung chưa?"

Cao trung? Chưa Tần An Nhiên lắc đầu, giọng điệu kiên định

" Vì sao?"

" Mình đến là để học tập" Tần An Nhiên nghiêm túc

" đến là để học tập " Khúc Sam Sam nhắc lại, vỗ vai cô và lắc đầu " Cậu thật là, chính vì vậy mà trở nên già nua

"Sau đó cô ấy liền đi đánh cầu lông Tần An Nhiên một mình đứng ở bên sân, tay cầm chai nước khoáng. Cô luôn uống nước ấm,, ngay cả nước khoáng có nhiệt độ thường nhưng trong thời tiết này thì có chút lạnh, cô thường không uống trực tiếp. Nhưng hiện tại rất khát, vậy cô liền mở ra uống Uống một hớp lớn, sau đó khẽ nhìn xung quanh, đảm bảo rằng không có ai chú ý đến mình, lặng lẽ nuốt xuống. Dù không muốn thừa nhận nhưng cô quyết định làm một cách vô cùng ngu ngốc, ngậm nóng trong miệng rồi mới nuốt xuống. Bỗng nhiên phía sau truyền đến âm thanh" thùng thùng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!