Chương 15: Sữa Đậu Nành Óc Chó

Sau khi cầm lại tiền quyên góp, Tần An Nhiên trả lại tất cả tiền của tất cả các bạn học trong lớp, ngày hôm sau cô đến đồn cảnh sát giải trình sự việc, sau đó giao cho những người có chuyên môn.

Sau đợt quyên góp đó, cuộc sống trở lại bình thường

Những ngày tháng cao nhất trôi qua rất nhanh, giống như trong nháy mắt, đã đến cuối học kỳ. Thời điểm này cũng là lớp 11 phân lớp, cao nhất sau khi kết thúc phân ban tự nhiên và văn khoa, đến lúc đó lại một lần nữa phân lớp.

Mà kết quả thi cuối kỳ, sẽ là trọng điểm để chia lớp

*Cao nhất=THPT

Vào ngày cuối cùng đi học, Tần An Nhiên cùng các bạn trong lớp nói tạm biệt, chuẩn bị về nhà

Bỗng nhiên Mã Hành Phong xuất hiện, ngăn cản cô

Cầm trên tay một gói lớn sữa bột đậu nành óc chó, đưa cho Tần An Nhiên cười nói: "Lớp trưởng đại nhân, đây là tập thể nam sinh lớp đưa cho cậu, không tính là đáng giá, chỉ là tâm ý. Uống giúp sáng mắt, ích khí bổ thận, chúc cậu mãi mạnh khỏe xinh đẹp

"Tần An Nhiên rất là ngạc nhiên, chỉ vào hỏi:"

Tặng tớ?

"Cô luôn cho rằng mối quan hệ của chính mình và nam sinh trong lớp không tốt lắm, có thể bởi vì cô quản lý toàn bộ bọn họ, cho nên đều phiền cô. Nhưng không nghĩ tới, thời điểm sắp phân lớp, bọn họ thế nhưng chung nhau tặng cô quà."Đúng vậy.

Cám ơn cậu giống như mẹ già chiếu cố chúng ta.

"Mã Hành Phong nhếch miệng cười nói. Tần An Nhiên nhận lấy, nhìn thấy túi sữa bột đậu nành óc chó, cô thật đúng là cảm động"Tớ còn nghĩ, các cậu đều chán ghé tớ đâu." Cô yên lặng địa nói.

"A, vì cái gì?"

"

"Bởi vì các cậu dường như không sẵn sàng nói chuyện với tớ, và luôn luôn tránh đi"

"Nga, cái kia a." Mã Hành Phong cười gian xảo, "Này cậu yên tâm, chúng ta xa lánh cậu, là bởi vì vi nguyên nhân khác......

"Cậu ta nói còn chưa dứt lời, đã bị Hứa Giác cắt ngang, không biết khi nào cạu đi tới phía sau Tần An Nhiên"Về nhà đi?"

Cậu nói với Tần An Nhiên.

"Ừ"

"Cùng đi thôi

"Cậu phỏng chừng là muốn đi đến nhà bà nội Tần An Nhiên gật đầu, cùng Mã Hành Phong tạm biệt, cùng cậu đi đến cửa lớp Liền như vậy một đường đi đến ngõ, Hứa Giác bỗng nhiên lên tiếng:"Cậu lựa chọn văn khoa hay khoa học tự nhiên?"

"Khoa học tự nhiên

"Tần An Nhiên không chút nghĩ ngợi nói Hứa Giác gật đầu, đột nhiên lại toát ra một câu:"Tống Thư Giai hẳn là chọn văn khoa đi?"

"Hẳn là vậy.

"Hứa Giác nghe xong, vẻ mặt khẽ nhúc nhích, ngữ điệu ra vẻ bình tĩnh tự nhiên nói"Vậy hai người sẽ không học cùng lớp"

"Ừ.

"Tần An Nhiên đáp. Hứa Giác nghiêng đầu nhìn cô, dường như điều tra hỏi thêm một câu:"Thực tiếc nuối a"

"Vì cái gì?" Tần An Nhiên quay đầu nhìn câu, khó hiểu hỏi

"Bởi vì...." Hứa Giác ngưng lại, nhất thời không đưa ra được lý do

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!