Chương 13: Sa Lát Rau Dưa

*Editor: Vì muốn cảm ơn mọi người đã ủng hộ nên mình đã cố gắng edit nhanh nhất có thể.

Cảm ơn mọi người nhiều

Nghỉ đông cũng không dài, hai mươi ngày sau, Hiệt Tú Nhất Trung trước tiên học bù

Tần An Nhiên bổ túc cho Hứa Giác cũng đã xong.

Ngày cuối cùng, cô nhận được tiền từ wechat của Hứa Giác

5000 đồng

Nó nhiều gấp đôi so với con số 2.700 mà cô  tính toán lúc đầu.

Tần An Nhiên không có bấm chấp nhận, mà là đáp lại: [?]

Loài lạ: [Học bổ túc rất hiệu quả, mẹ tôi cho thêm.]

Là như vậy sao? Còn có chuyện tốt như vậy?

Tần An Nhiên nghĩ, sớm biết vậy buộc cậu viết văn đưa ra ý chính, ghi nhớ từ đơn, nói không chừng có thể tăng thêm gấp đôi.

Bất quá cũng chỉ là suy nghĩ, cô cũng không thể có lòng tham như vậy, vui vẻ bấm chấp nhận

Cô cũng không có phương thức liên hệ của Uông Thục Lan, chỉ có thể nhờ Hứa Giác nói một tiếng cảm ơn

Học kỳ mới cũng không khác gì mọi ngày, Tần An Nhiên sống theo từng tiết tấu của riêng mình mỗi ngày, cuộc sống của cô phong phú an nhàn

Một ngày, giáo viên chủ nhiệm Cố Cầm đã đề cập đến điều gì đó trong cuộc họp lớp, báo chí địa phương đã đưa tin về một bé gái mắc bệnh ung thư máu, nhà trường sẽ tổ chức một buổi quyên góp trên cơ sở lớp học.

Tần An Nhiên cũng đã xem tin tức về cô bé, tên là La Đình Đình, một đứa trẻ 5 tuổi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư máu nhưng gia đình không có khả năng chi trả hàng trăm nghìn đồng phí điều trị và theo dõi phục hồi chức năngphí nên đã xin giúp đỡ của xã hội

Thời điểm Tần An Nhiên nhìn đến tin tức, cô cũng đã kiểm tra cụ thể xem có đường link quyên góp đính kèm hay không, cô muốn quyên góp ít tiền để thể hiện tấm lòng của mình, bây giờ nhà trường thu tiền quyên góp thì tự nhiên tốt hơn.

Chuyện này Cố Cầm giao cho lớp trưởng Tần An Nhiên. Cô vui vẻ đáp ứng

Sau đó, việc quyên góp dự kiến ​​sẽ kết thúc vào cuối tuần này.

Chủ nhật tuần này vừa lúc là ngày đi chơi xuân của cả lớp, học sinh yêu cầu một bữa thịt nướng, Tần An Nhiên đồng ý, liền liên hệ với địa điểm, hẹn thời gian, còn nhờ một số bạn học mua rau trước.

Chủ nhật 9 giờ, mọi người tập trung ở trại  nướng  ở công viên ngoại ô phía Nam.

Mọi người đến nơi thì phát hiện không có than củi hay khung sắt, thật là lạ.

Sau đó, chỉ thấy Tần An Nhiên chỉ huy mấy học sinh nam thở hổn hển đưa ra nồi nướng thịt kiểu Hàn, còn mang máy phát điện

"Đây là để làm gì?"

Mã Hành Phong chỉ vào hỏi

"Chúng ta không cần than củi nướng, trực tiếp nướng  trên  tấm sắt nướng chín " Tần An Nhiên lau mồ hơi, giải thích nói:"

Như vậy không cần trực tiếp chạm vào vụn than, sẽ tốt hơn

"Các học sinh đều cảm thấy kỳ lạ, không biết bằng cách nào mà cô liên lạc được với những thiết bị này. Nhưng dù sao thì cũng vừa ăn thịt nướng, vừa nướng thôi. Mọi người không ai phản đối nên tản ra. Nữ sinh vội vàng lấy đồ rửa cắt rau, nam sinh đem lò nướng lên, cắm điện đun nóng Khúc Sam Sam đến gần Tần An Nhiên đang rửa rau nói:"Thực của  cậu, cậu liền như vậy muốn ăn lành mạnh thôi"

Tần An Nhiên đầu cũng không nâng, trên tay tiếp tục bận việc, tự nhiên mà nói "Nga, tớ không ăn, là chuẩn bị cho các cậu"

"Cậu không ăn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!