Chương 12: Bí Đỏ Hạt Kê

Mỗi năm, bố mẹ Tần An Nhiên đều có một ngày phải ra ngoài, chỉ còn cô một mình ở nhà

Sáng sớm, cô đã bị âm thanh ồn ào bên ngoài đánh thức

Nhà ngang nơi gia đình Tần sinh sống hơi cũ kỹ, xung quanh là những ngôi nhà cũ kỹ, hàng xóm xung quanh đều sinh hoạt bình thường và tràn ngập không khí chợ.

Mỗi buổi sáng, sẽ có rất nhiều người bán rau trên hai bên đường hẻm Khẩu Bắc, náo nhiệt khác thường, bởi vì nhà cô ở tầng 1, cho nên thanh âm rất dễ dàng truyền vào

Hôm nay bố mẹ không có ở nhà, do chính cô nấu cơm, vừa lúc cũng cần đi mua thức ăn

Cô còn buồn ngủ đứng lên, lấy máy điện thoại nhìn qua

-không tốt, đã 7 rưỡi!

Các sạp rau thường đến khoảng 7h40 mới tan, sau đó ban quản lý thành phố sẽ đến đuổi người người, rau ở các sạp ven đường buổi sáng rẻ hơn rất nhiều so với trong siêu thị nên cô phải mua nhanh rau.

Cô dậy rửa mặt, sau đó cũng không kịp thay quần áo, liền trực tiếp mặc đồ ngủ, cầm chìa khóa cùng di động ra cửa, rồi đi ra đầu chợ buổi sáng

Ngã tư hai bên đường không còn nhiều thực phẩm, nhiều quầy hàng đã đóng cửa, còn lại rất ít lựa chọn.

Cư dân gần đó thưa thớt tản bộ, thong thả mua sắm.

Tần An Nhiên từ nhỏ đã giúp gia đình mua đồ, cô tự nhiên hòa hợp được với không khí như vậy. Đi dạo một vòng xem xét các quầy hàng, nhìn thấy cải cúc, cô ngồi xổm xuống mua một nắm.

Trong tay cầm rau, lại tiếp tục đi về phía trước

Bỗng nhiên, nhìn thấy Hứa Giác từ phía trước đi tới. Cậu đeo túi sách, mặc áo khoác ngoài màu đen với quần ống cùng màu.

Hôm nay cũng là ngày học bổ túc

Cậu nhìn thấy Tần An Nhiên, rõ ràng sửng sốt, từ dưới đến trên đánh giá quần áo của cô, ngữ khí có chút trào phúng:" Văn hóa phục hưng?"

"Thì sao?"

Tần An Nhiên không để tâm

Mọi người đều giống như cậu, cậu luôn ăn mặc chỉnh tề, ngay cả đầu tóc, và cô chưa bao giờ thấy tóc anh ra dầu.

Tần An Nhiên liếc mắt nhìn trái phải, liền nhìn thấy năm sáu người mặc đồ ngủ.

Buổi sáng đi mua đồ ăn ở nhà phải như vậy, cái này gọi là cơn tức(mình cũng không hiểu có đoạn này để làm gì??)

Cô cũng không cùng Hứa Giác nói nhiều, tiếp tục tự đi về phía trước, tự tính toán trưa làm gì.

Bỗng nhiên, cô nhìn thấy gian hàng bán một miếng bí ngô già còn sót lại

Đúng rồi, làm cháo bí đỏ hạt kê

Như vậy quyết định, cô chỉ vào bí đỏ già và hỏi:" Xin chào, xin hỏi cái này bán như nào ạ?"

"Ba đồng năm"

"Nó rẻ hơn, cháu sẽ mua nhiều hơn."

"Lấy ba đồng hai đi, chỉ còn lại có cái này, cháu có thể lấy hết."

"Vậy thì gói vào cho cháu ạ

"Tần Nhiên An đồng ý Cô đang quan sát người bán hàng đặt miếng bí già lên bàn cân, tính giá. Bỗng nhiên, âm thanh Hứa Giác ở bên cạnh vang lên:" Tôi cũng muốn bí đỏ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!