Chương 35: [Phó Cảnh Tri: Anh đoán là nhất kiến chung tình.]

Editor: Yuu"Phó lão sư, em nhận ra là em thích anh!"

Giống như một giọt nước rơi vào trong lòng hồ, tạo thành từng vòng gợn sóng.

Phó Cảnh Tri sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Kiều An.

Không nghĩ tới sẽ bị cô giành trước.

Tim bắt đầu đập thình thịch.

Rồi sau đó, khóe miệng anh chậm rãi vẽ ra một đường cong, như thế nào cũng không thể áp chế được.

Lúc này tâm can Kiều An mới ổn định lại, cô nhìn vào đôi mắt của Phó Cảnh Tri, ở trong đáy mắt anh tìm hình bóng của chính mình. Quả nhiên, vô cùng rõ ràng, cô có thể nhìn thấy đôi lông mi cong dài của mình trong đó.

Từ trước tới nay, mỗi khi Phó Cảnh Tri nhìn cô như vậy, đều vô cùng nghiêm túc và dịu dàng, như thể chỉ có cô mới có thể bước vào trong mắt anh.

Kiều An hắng giọng, tránh đi ánh mắt của anh, tầm mắt rơi xuống một bên tay đang rũ xuống của anh.

Ngón tay hơi cuộn lại, gân xanh trên mu bàn tay trắng nõn có thể nhìn thấy được.

Cô một lần nữa ngẩng đầu lên, bốn mắt lại nhìn nhau chằm chằm, cô nhận thấy ánh mắt Phó Cảnh Tri hơi nhúc nhích, tựa như đang cất giấu một cảm xúc khó nói, có chút kỳ quái, lại còn có gì đó rất phức tạp.

Kiều An cảm thấy chính mình như muốn nổ tung.

Nụ cười chợt tắt, cô tỏ ra bình tĩnh nói: "Biểu tình của anh có ý gì vậy?"

Nụ cười trên mặt Phó Cảnh Tri vẫn không hề giảm: "Có gì lạ sao?" Đôi mắt kia so với sao trời đều vô cùng lóa mắt.

Kiều An vô thức lùi lại phía sau.

Không ngờ, anh lại đứng lên đi tới trước mặt cô, giơ tay xoa đầu cô, nói: "Anh cũng thích em từ lâu rồi, Kiều An."

Trịnh trọng, lại có khí phách, cứ như vậy mà len lỏi vào trong tim cô.

Phó Cảnh Tri cười, giọng nói vô cùng dịu dàng.

Trong nháy mắt, Kiều An nghe được sợi dây trong đầu mình đứt phựt một cái. Cô không thể tưởng tượng được mà nhìn anh, rồi sau đó giơ tay lên, dán lên đôi tay đang xoa đầu cô.

Xúc cảm ấm áp truyền vào lòng bàn tay, tư thế bây giờ của hai người có chút không thoải mái. Sau đó, tay cô bị anh nắm chặt lấy, gắt gao cầm trong tay.

Nắm tay, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

"Vậy sao anh không nói sớm?" Kiều An hếch cằm lên, trong giọng nói có vài phần ý cười ngạo mạn.

Phó Cảnh Tri nắm tay cô ngồi vào một bên ghế sofa, sau đó xoay người đi tới ngăn tủ lấy hai cái túi của mình ra, ngồi xổm xuống trước mặt cô.

Kiều An chưa bao giờ đối diện anh trong tư thế này, đưa tay ra định kéo anh đứng lên, anh lại một lần nữa cầm chặt tay cô, xoa xoa trong lòng bàn tay: "Cô gái ngốc, anh đã sớm nói rồi."

"Nói dối." Cô muốn rụt tay lại, nhưng không thể trốn thoát được.

Phó Cảnh Tri cười buông tay Kiều An ra, trên tay cô chợt lạnh, có chút mất mát.

Sau đó cô thấy anh lấy điện thoại ra, ở trên màn hình lướt nhẹ vài cái, rồi đưa tới trước mặt cô: "Em xem." Sợ cô không tin, anh cố ý mở lịch sử trò chuyện của hai người ra.

Phó Cảnh Tri: [Kiều An, 28256, 28257, 282931, 38356, 38357, 383941.]

Kiều An nhớ lại lúc đó, cô mới từ Lệ Giang trở về, Phó Cảnh Tri hỏi cô có nghe qua "Machine Spirit Chopper" trên Douyin chưa, sau đó anh gửi cho cô mấy con số, cô còn tưởng đó là mật mã gì đó.

"Nó có nghĩa là gì?" Cô nhìn những con số trên màn hình: "Lúc đó em định lên Douyin tìm hiểu, kết quả…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!