Hôm sau, Kiều An tới tiệm từ sớm, vào các ngày trong tuần cô cùng với chị Hạ thay phiên nhau tới sớm mở cửa tiệm, vừa hay hôm nay đến lượt cô.
Chị Hạ là thợ làm bánh, chuyên về các món dimsum của Nhật Bản, về tay nghề thì một trăm phần trăm được ca ngợi. Về lý do tại sao cô ấy từ bỏ tất cả để đến tiệm bánh ngọt nhỏ của cô trong thời điểm Kiều An khó khăn nhất thì vẫn còn là một ẩn số.
Nhưng việc kết bạn chính là sự kết hợp giữa ba quan điểm, nếu cô ấy không muốn nói ra, thì Kiều An cũng không miễn cưỡng truy vấn.
Chờ khi cửa tiệm đã được dọn dẹp xong, Tiểu Triệu đeo cặp hấp tấp đẩy cửa vào. Cô ấy hôm nay có tiết học vào buổi chiều, nên buổi sáng sẽ tới tiệm làm việc.
"Chị, chào buổi sáng." Tiểu Triệu lấy trong túi ra một chiếc điện thoại chuyên dụng, bắt đầu nhận đơn.
Kiều An thấy thế, rót cho cô ấy một cốc nước ấm: "Đừng nóng vội, nhóm đầu bếp còn chưa tới."
Tiểu Triệu vui tươi hớn hở sắp xếp danh sách từng đơn hàng: "Hôm nay chị Hạ nói sẽ pha trà matcha cho em."
" Nhưng có ngày nào em không ăn vụng đâu?" Kiều An trêu chọc.
Tiểu Triệu rung đùi, đắc ý nói: "Ai bảo tay nghề chị Hạ quả đỉnh!"
Điện thoại lại vang lên, cô ghé vào quầy thu ngân sau đó vẫy tay với Kiều An: "Chị, có đơn bên F đại, vẫn là đơn của các lão sư ở phòng chuyên ngành, họ muốn 2 giờ chiều đưa qua."
Kiều An tiếp nhận điện thoại, tính toán lại một chút: "Được rồi, đơn hàng này em đừng động vào, buổi chiều để chị đem qua cho."
"OK." Tiểu Triệu ghi chú đặc biệt vào trong danh sách, không đợi viết xong, cô lại cầm điện thoại lên đưa lại gần, "Chị, chị quả là có linh hồn của một họa sĩ! Cô gái đặt trà sữa ngày hôm qua mà yêu cầu vẽ con heo Peppa ý, cô ấy đăng trên "vòng bằng hữu", còn tạo thành một video ngắn nữa."
Kiều An sửng sốt: "Cô gái á?" Sao lại thành cô gái rồi?
Tiểu Triệu tìm thấy Chu Hoan trên "vòng bằng hữu", chỉ cho cô xem: "Đây này, chính là cô gái này, cô ấy là khách quen của tiệm, nhưng mà không có duyên gặp chị. Cô ấy đến cửa hàng để ăn hay để mua về đều không gặp được chị."
"Chị, cô ấy thực sự rất đáng yêu, em với cô ấy có nói chuyện vài lần, cô ấy vô cùng tò mò về chị, kết quả ngày hôm qua chị tự mình giao hàng đến, vẫn là không có duyên được gặp chị."
Kiều An cười cười, ánh mắt dừng trên hình ảnh cô gái kia.
Mặt quả táo, tóc ngắn, nơ bướm hồng nhạt cài trên tóc, nụ cười trên môi vô cùng trong sáng, so với ánh mặt trời còn sáng lạn hơn.
Chính là cô gái đi xe màu hồng nhạt cô gặp ngày hôm qua.
Khó trách anh cũng ở đấy.
Cô đem điện thoại đưa lại cho Tiểu Triệu, cưỡng chế kết thúc những suy nghĩ kì quái hiện ra không ngừng trong đầu mình.
"A đúng rồi, ngày hôm qua sau khi chị đi, em đã đi xem trộm mặt tiền cửa hàng mới để dò hỏi về "tình địch" của chúng ta." Biểu cảm vô cùng vi diệu, "Hóa ra cửa hàng mới chính là một cửa hàng trà sữa. Em nghe nói họ đang thảo luận về sự kiện khai trương. Hình như là mở mã quét đã được gửi trên "vòng bằng hữu", trà sữa mua hai tặng một, mua năm tặng ba, này không phải rõ ràng muốn tranh đấu với chúng ta hay sao?"
Kiều An nghe xong, vô cùng bình tĩnh: "Vì vậy mới nói, muốn kinh doanh cũng không phải chuyện dễ dàng."
"Chị, em thấy hay chúng ta cũng làm một cái hoạt động gì đó, giảm giá cũng được." Tiểu Triệu ủ rũ hỏi.
"Không cần, chờ cửa hàng đấy khai trương đã rồi tính." Nhìn đến tiểu cô nương kia vẫn còn vô cùng lo lắng, cô vỗ vỗ vai Tiểu Triệu, "Tập trung kiếm tiền đi, tranh thủ cuối năm nay sẽ đưa mọi người đi Phuket một chuyến."
Kiều An vẫn luôn là một bà chủ hào phóng, từ lúc cửa tiệm khai trương đến nay cô vẫn luôn đối xử với nhân viên như vậy.
Hai mắt Tiểu Triệu đều sáng lên.
Buổi chiều, Kiều An đi đến F đại giao trà chiều cho các lão sư bên đó. Cô khai trương cửa hàng sau khi tốt nghiệp, khi lão sư phụ đạo giỏi nhất trong học viện biết đến cô, vẫn thường hay hỏi các lão sư trong văn phòng, nói là chiếu cố học sinh của mình, gặp người nào cũng giới thiệu, đây chính là tiệm bánh ngọt của học sinh mình.
Cho nên, chỉ cần nhìn thấy đơn có tên Bành lão sư, nếu rảnh cô sẽ tự mình đưa tới, thuận tiện có thể tìm Sở Mịch cùng ăn cơm.
Văn phòng giáo viên ở Học viện Quản lý Công một nửa đang ở tòa hành chính, một nửa ở khu dạy học. Năm trước Bành lão sư vừa mới chuyển tới tòa hành chính, cùng phòng với các lão sư môn chuyên ngành.
"Kiều An tới rồi à? Mau vào đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!