Chương 50: Ngoại truyện 4

Đường Vãn Vãn không ngờ tới, có một ngày cô sẽ ghen với luận văn. Luận văn giấy trắng mực đen nha chứ không phải cô ả nào tên là luận văn.

Hôm nay Thẩm Khác lại đọc luận văn cả ngày, Đường Vãn Vãn điên cuồng tạo sự chú ý với anh nhưng anh chẳng thèm ngước mắt nhìn lấy một cái.

Đường Vãn Vãn cảm thấy, cho dù cô có tr*n tr**ng nằm trên luận văn thì chắc chắn Thẩm Khác cũng sẽ thản nhiên chuyển cô sang chỗ khác rồi tiếp tục đọc luận văn tiếp.

Cô nhắn tin phàn nàn với Chu Châu: [Làm thế nào mới có thể khiến đàn ông mãi mãi thèm khát cơ thể tao giờ?]

Chu Châu: [Cho uống thuốc đi.]

Đường Vãn Vãn: [Mày cho Cao Bằng Phi uống thuốc à?]

Chu Châu: [Tao chính là thuốc của ảnh. Xấu hổ. jpg]

Đường Vãn Vãn: […]

Cô bỏ điện thoại xuống, tiếp tục bám lấy Thẩm Khác.

"Em với luận văn ai đẹp hơn?" Cô ôm lấy Thẩm Khác từ đằng sau, đầu cô lăn qua lăn lại trên lưng anh, làm nũng.

Thẩm Khác không chút dao động: "Đều đẹp cả."

Đường Vãn Vãn tiếp tục lăn tiếp.

Thẩm Khác cầm bút khoanh tròn một số liệu trong luận văn, không hề ngước mắt: "Không phải em nói xe máy nổ máy có tiếng lạ à? Sửa xong chưa?"

"Em chưa." Đường Vãn Vãn dùng răng cắn cổ áo anh: "Em muốn sửa cái xe này hơn."

Thẩm Khác không chút lung lay: "Em đã hết hành kinh đâu."

Đường Vãn Vãn: "…"

Đường Vãn Vãn: "Nhưng em muốn chơi với anh."

Thẩm Khác lại lật một trang giấy trên bàn: "Ngoan nào, em đi xem tivi đi. Anh đọc nốt bài này rồi ra chơi với em."

"Bao giờ anh mới đọc xong?"

"Nhanh thôi."

"Em không tin đâu." Đường Vãn Vãn tức giận nằm lên giường: "Em đau bụng quá."

Lúc này Thẩm Khác mới bỏ luận văn xuống, quay đầu nhìn cô: "Anh rót cho em cốc nước nóng nhé."

Đường Vãn Vãn chui đầu vào trong chăn: "Đúng là báo ứng mà."

Đúng kiểu uống nhiều nước nóng vào nhé của trai khô, không ngờ cô cũng có ngày này.

Hai phút sau, Thẩm Khác cầm một cốc trà gừng đường đỏ tới, vỗ mông cô qua lớp chăn: "Đường Mông Chó, dậy uống nước này em."

"Em ứ uống. Đừng gọi em là Đường Mông Chó." Đường Vãn Vãn giận dỗi: "Có lúc em thấy AI Đường Mông Chó còn thân thiết với anh hơn em đấy."

"Vãn Vãn, cục cưng nhỏ à, bé đáng yêu ơi, bà xã tuyệt vời ơi." Thẩm Khác gọi hết một lượt rồi kéo cô ra từ trong chăn: "Để ông xã đút em uống nước nhé."

Lúc này Đường Vãn Vãn mới không tình nguyện (thiệc ra là thích lắm) uống hết cốc trà gừng đường nâu kia.

"Được rồi, em uống hết rồi." Cô đẩy cốc ra: "Có phải anh lại định đọc luận văn tiếp không?"

"Anh không đọc nữa, anh chơi với em." Thẩm Khác đặt cốc nước xuống, lên giường ngồi dựa vào đầu giường, đút hai tay vào chăn cho ấm: "Đợi tay anh ấm rồi anh xoa bụng cho em."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!