Chương 36: (Vô Đề)

Thề là phải ngủ được với Thẩm Khác.

Đường Vãn Vãn cố lên! Mày làm được mà!

—— [Sổ tay ghi chép tính năng máy xúc]

Cảm giác khi ta tha thiết muốn gặp một người, mở cửa ra đã thấy người ấy đứng ngay ngoài cửa thật ấm áp và an toàn biết bao.

Đường Vãn Vãn ôm lấy Thẩm Khác, tiếp tục nói những lời khiến người khác đỏ mặt: "Hay là em bao nuôi anh nhé, bao nuôi cả đêm tặng kèm ngày ba bữa, nếu như tối anh đói, em còn có thể làm cả bữa khuya cho anh, tuyệt đối sẽ không làm anh mỏi mệt đâu."

Thẩm Khác không trả lời.

Đường Vãn Vãn: "Im lặng là đồng ý, tới nhà anh hay nhà em nào?"

Thẩm Khác không trả lời, nhưng Đường Vãn Vãn cảm thấy vai mình càng ngày càng nặng: "Thẩm Khác?"

Anh thiếp đi mất rồi.

Đường Vãn Vãn: "…"

Điều này khiến cô chợt nghĩ tới một vấn đề: Trong lúc cưỡi xe máy, mà xe máy đột nhiên xịt máy thì phải làm sao đây?

Đương nhiên là phải sửa rồi.

Xịt ở đâu thì sửa ở đấy.

Đường Vãn Vãn: "…"

Đường Vãn Vãn: "Chẳng lẽ đây chính là tự tay mình làm, cơm no áo ấm trong truyền thuyết sao?"

Cô không gọi anh dậy, Đường Vãn Vãn khoẻ lắm, cô cõng Thẩm Khác lên giường mình.

Vốn chỉ định cho anh ngủ một giấc thật ngon lành thật, trước đó anh đã từng phát tác bệnh trước mặt cô mấy lần nhưng đều bị cô gọi dậy. Lần này, cô muốn để cho anh ngủ một giấc thật ngon.

Theo như cô thấy, chứng ngủ nhiều có gì mà đáng sợ đâu, không phải là đột nhiên ngủ thiếp đi thôi sao, ngủ thì ngủ thôi, có phải không ngủ được đâu.

Nhưng giờ nhìn anh nằm trên giường mình ngủ, trong lòng cô đột nhiên nảy ra ý định xấu xa. Ai bảo là không ngủ được nào!

Lúc này, cô cảm thấy mình như nhân vật chính trong câu chuyện ôm cây đợi thỏ, còn Thẩm Khác chính là chú thỏ đập đầu vào cột ngất đi.

Thỏ nhỏ à, có trách thì chỉ biết trách tự bản thân thỏ không biết nhìn đường đụng phải cái cột thôi.

Thỏ là động vật.

Đây không phải chính là niềm vui thú vật hay sao!

Đường Vãn Vãn dứt khát lột áo khoác và giày của Thẩm Khác xuống, lúc c** th*t l*ng thì Thẩm Khác tỉnh mất rồi.

Anh tỉnh, nhưng không động đậy.

Cực kỳ ngoan ngoãn tiếp tục giả chết.

Đường Vãn Vãn cưỡi trên xe máy, sau đó cô ngồi ngây ra, tuy là cô rất thích xe máy, nhưng làm thế nào để điều khiển tay lái một cách an toàn, đặc biệt là nên khởi động xe máy thế nào khi nó xịt, cô thật sự không biết nên bắt đầu từ đâu.

Cô rút điện thoại ra, bắt đầu tìm kiếm.

Cô nhập [Làm thế nào để lái xe máy].

Một loạt quảng cáo xe máy hiện ra. Kéo từ đầu tới cuối, toàn quảng cáo rác, không nói đến bề ngoài mà chỉ nói tính năng. Đám xe máy này còn chẳng bằng chiếc xe máy mà tự cô đã cải tạo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!