Chương 18: (Vô Đề)

Thẩm Khác vậy mà lại là nam thần của hơn chín triệu cô gái nhỏ. 

Cả nhà tôi đều sốc vl. 

Nhưng đúng là hôm nay anh ta hơi đẹp trai thiệt. 

—— [Sổ tay ghi chép tính năng máy xúc] 

Kỳ nghỉ hè năm lớp 10, sau khi khai giảng sẽ lên lớp 11, sắp phân ban tự nhiên và xã hội. 

Đường Vãn Vãn muốn chọn tự nhiên, nhưng mẹ lại hy vọng cô chọn xã hội, bởi vì mẹ Đường làm việc trong ngành liên quan tới văn học, muốn truyền lại toàn bộ kinh nghiệm của bản thân cho con gái mình. Hơn nữa lần thi cuối kỳ này, môn tổ hợp khoa học tự nhiên của Đường Vãn Vãn thi không tốt lắm, thế nên mẹ Đường càng phản đối cô chọn tự nhiên. 

Đường Vãn Vãn gần như bị mẹ Đường dùng chiêu mật ngọt chết ruồi hạ gục, quyết định chọn xã hội, nhưng trong lòng rầu rĩ không thôi. 

Có hôm, cô cùng bạn học ra ngoài dạo phố, nhìn thấy một mô hình Transformers thủ công ở trong một cửa hàng xa xỉ ở gần sân thể dục, ngay lập tức đã dừng chân lại. 

Hồi trước cô chưa từng mua đồ thủ công, cũng chẳng mê mẩn mấy thứ đồ ở thế giới 2D này, nhưng không biết tại sao lại bị cái mô hình trước mắt này hớp hồn. 

Sau này sau khi cô nghĩ tới vấn đề này, đã xem rất nhiều sách dạy học, cuối cùng cũng tìm được nguyên nhân, là do tình yêu. 

Tình yêu là một thứ hư ảo mờ mịt, lúc nó tới, chỉ cần liếc mắt một cái là biết người đó chính là mối duyên cả đời của bạn. 

Đường Vãn Vãn dùng lí luận tình yêu này để giải thích duyên phận giữa cô và Transformers. Đa số mọi người đều chê cười, thậm chí có người còn nói cô bị điên, chỉ có Chu Châu thấu hiểu được mối duyên này. Chẳng qua những chuyện này cũng là chuyện sau này rồi. 

Lúc đó khi Đường Vãn Vãn đứng ngoài cửa hàng xa xỉ, nhìn mô hình Transformers thủ công không rời mắt, nhưng giá của nó thì lại khiến hai tròng mắt cô hơi xuống. Khoảng tầm vài nghìn tệ, tất cả đống tiền tiêu vặt của cô góp lại cũng không nhiều tới mức ấy

Ôm lấy Transformers trả giá với ông chủ, chỉ giảm được mấy con số, chẳng khác gì không trả giá. 

Bạn cùng bàn khuyên cô: "Thôi vậy, mình thấy cũng không đáng đâu. Không bằng mua mấy cái váy đẹp còn hơn."

Đường Vãn Vãn không trả lời, ôm chặt lấy Transformers không buông tay. 

Ở bên ngoài cửa sổ, có một đám nam sinh mặc quần áo bóng rổ đi qua, người nào người nấy tràn đầy hormone, cực kỳ hút mắt. 

"Hôm nay có trận đấu ở sân thể dục à? Mình đi ngó tí xem sao." Bạn cùng bàn bỏ lại một câu như thế rồi chuồn luôn. 

Một lát sau, một đám nam sinh mặc áo đồng phục bóng rổ ùa vào trong cửa hàng xa xỉ, cười đùa vứt một chiếc thẻ lên trên mặt bàn, nói với ông chủ: "Chúng tôi mua hết đồ ở trong này."

Sau đó bọn họ bắt đầu càn quét kệ để đồ. 

Đường Vãn Vãn ngơ ra trước tình huống này, cô ôm chặt lấy mô hình Transformers, sợ bị bọn họ nhìn thấy sẽ cướp mất. 

May mà không có ai nhìn trúng mô hình Transformers của cô. 

Một lát sau, bạn cùng bàn từ ngoài chạy vào, lắc lắc vai Đường Vãn Vãn: "A a a a a a chúng ta phát tài rồi! Mô hình Transformers của cậu, váy của tớ, được cứu rồi!"

"Sao vậy?" Đường Vãn Vãn sắp bị cô bạn lắc cho rụng rời. 

"Hôm nay chúng ta may vl, đồ trong tiệm này có thể lấy miễn phí, bây giờ luôn ấy." Bạn cùng bàn kích động giải thích: "Bên ngoài có bạn nam sinh vì dỗ bạn gái của mình nên mua lại cái tiệm này rồi."

Đường Vãn Vãn: "?" 

Bạn cùng bàn chỉ chỉ đám nam sinh mặc đồng phục bóng rổ đứng trong tiệm, nhỏ giọng hóng hớt: "Mình vừa nghe được từ bên ngoài, bọn họ đều ở trong đội bóng rổ của trường cấp 3 quốc tế, hôm nay đến sân thể dục để tham gia trận đấu bóng rổ. Trường quốc tế đấy cậu hiểu không?"

Đường Vãn Vãn gật đầu: "Ừ."

Ở thành phố Đồng chỉ có một trường quốc tế, cấp ba Thẩm Khác học ở đó. 

"Học sinh trường quốc tế nhiều tiền lắm luôn ấy." Bạn cùng bàn tiếp tục nhiều chuyện: "Vừa có một nam sinh, vì để lấy lòng bạn gái, vì để dỗ bạn gái của mình mà tuyên bố muốn mua cả cái cửa tiệm này luôn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!