Chương 43: (Vô Đề)

Vũ Lâm Ký Sự

Tác giả : Giang Hoài Ngọc

Hồi thứ bốn mươi ba

TRÁNH NẮNG DỪNG CHÂN NƠI TỬU QUÁN

VÔ TÌNH GẶP PHẢI KẺ THÔ HÀO

Nguồn : Tàng Thư Viện

Thời gian thấm thoát trôi nhanh.

Giang Thừa Phong đã ở lại Phiêu Hương Tiểu Trúc khoảng hơn nửa tháng. Mỗi ngày chàng đều lên tiểu thạch động luyện công trong sáu canh giờ. Môn công phu chúa thượng truyền cho chàng bác đại tinh kỳ, không dễ tu luyện, nhưng chàng vốn thông minh đĩnh ngộ nên việc tu tập cũng chẳng gặp khó khăn gì.

Lúc này, các luồng khí âm hàn trong người chàng đã được hóa giải hết, hòa hợp cùng chân lực dương cương của chàng mà tạo thành Âm Dương Hòa Hợp Thần Công, đủ bảo vệ chàng trước các loại kỳ độc. Không chỉ có thế, nội lực của bản thân chàng giờ đây cũng đã tăng gia gấp bội. Và cũng như những người thuộc Thiên giới khác, vũ công của chàng càng tinh tiến thì dung mạo chàng càng trẻ hơn, anh tuấn hơn.

Quả đúng là chàng nhân họa được phúc.

Đến khi công phu thành tựu, chàng quyết định cùng Vân Tuyết Nghi và Lý Nhược Hồng rời nơi đây.

Sau khi chia tay Thúy Bình tiên tử, rời khỏi Phiêu Hương Tiểu Trúc, chàng cùng Vân Tuyết Nghi và Lý Nhược Hồng vào thành, ghé qua Đường gia trang xin được bái yết Diêm Thương Tài Thần. Chàng định đến cảm tạ lão vì lão đã giúp đỡ Vân, Lý hai người suốt thời gian qua. Đường Tài Thần là bậc trưởng bối, chàng không thể thất lễ.

Nhưng khi đến nơi, chàng mới hay Đường Tài Thần đã đi lo chuyện làm ăn ở xa, mấy hôm sau mới hồi trang. Lão là một đại thương gia nên những chuyến đi xa thế này là rất thường xuyên. Viên Nội sự Tổng quản mời ba người vào trong trang tạm nghỉ ngơi, chờ Tài Thần trở về.

Giang Thừa Phong cũng không muốn lại làm phiền Đường gia, nên đã từ tạ, gửi lời tạ ơn Đường Tài Thần đã giúp đỡ, rồi đưa Vân, Lý hai người đi tìm khách điếm thuê phòng trọ. Chàng thuê bao cả gian hậu viện của Phúc Lai Hiên, tòa khách điếm sang trọng nhất thành, một nơi mà chỉ có hàng đại phú gia mới dám ghé qua.

Vì đây là lần đầu tiên Lý Nhược Hồng đến Thành Đô nên chàng muốn dành chút ít thời gian để đưa nàng đi tham quan du ngoạn các danh thắng trong vùng. Vân Tuyết Nghi giành phần làm hướng đạo.

Mấy ngày liền, ba người cùng đi viếng mấy chỗ hữu danh : miếu Vũ Hầu, chùa Chiếu Giác, chùa Thảo Đường … Dáng vẻ thư sinh thanh tú hào hoa của chàng đã hấp dẫn nhãn quang của du khách không ít. Dĩ nhiên, trong số đó phải có nhiều thiếu nữ đang ấp ủ mộng tình. Bọn họ nhìn hai thiếu nữ đi cùng chàng bằng ánh mắt ghen tị, và mong sao có cơ may như hai nàng, được cùng chàng sánh bước nhàn du …

Một hôm, ba người đến Thanh Dương Cung.

Vừa mới đến trước cửa cung, chàng chợt trông thấy hai hàng đạo nhân nghiêm trang tề chỉnh đứng dàn hai bên lối đi. Những người xung quanh nhìn các đạo nhân với vẻ ngạc nhiên pha lẫn hiếu kỳ. Chuyện này suốt mấy chục năm nay chưa từng xảy ra. Vân Tuyết Nghi cũng xuýt xoa :

- Bọn họ đón tiếp ai mà long trọng quá vậy. Trước giờ tiểu muội chưa từng nghe nói bọn họ dàn hàng trước cửa cung đón khách bao giờ. Chẳng hiểu ai mà lại được bọn họ kính trọng đến mức này ? Tiểu muội muốn được gặp người đó quá đi.

Giang Thừa Phong cười hỏi :

- Hiền muội muốn gặp người đó là vì ngưỡng mộ hay hiếu kỳ ?

Vân Tuyết Nghi nói :

- Chỉ vì hiếu kỳ thôi. Còn về ngưỡng mộ thì … Tiểu muội chỉ ngưỡng mộ duy nhất một mình ca ca mà thôi.

Giang Thừa Phong bật cười. Lý Nhược Hồng nói :

- Chúng ta đứng đây một lát, ắt sẽ gặp được người đó thôi.

Giang Thừa Phong cười nói :

- Nếu chúng ta cứ đứng ở đây mãi thì hai người sẽ chẳng bao giờ gặp được người đó đâu.

Vân Tuyết Nghi ngạc nhiên hỏi :

- Ca ca. Sao vậy ạ ?

Giang Thừa Phong khẽ mỉm cười, tiến lên mấy bước. Ngay lúc ấy, một vị đạo nhân ước độ lục tuần tiến đến chỗ hai người. Đạo nhân bước đến trước Giang Thừa Phong, liền vòng tay vái chào, cung kính nói :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!