Chương 37: (Vô Đề)

Vũ Lâm Ký Sự

Tác giả : Giang Hoài Ngọc

Hồi thứ ba mươi bảy

SƠN TRÙNG THỦY PHÚC NGHI VÔ LỘ

LIỄU ÁM HOA MINH HỰU NHẤT LÂU

Nguồn : Tàng Thư Viện

"Núi trùm khe bọc ngờ không lối,

Liễu rậm hoa thưa lại có nhà."

Lại nói, khi nghe Giang Thừa Phong bảo rằng chỉ cần cứu được hai người thì dù chàng có chịu thiệt thòi một chút cũng không sao, Lý Nhược Hồng hết sức ngượng ngùng, trong khi Vân Tuyết Nghi tuy đang đau đớn nhưng trong lòng lại mừng vui khôn xiết. Điều đó chứng tỏ ân tình của chàng đối với hai nàng rất là sâu nặng. Nhưng rồi Lý Nhược Hồng lại ngập ngừng nói :

- Nhưng mà … ả … ả bắt ngươi phải theo ả.

Thông qua Vân Tuyết Nghi, Lý Nhược Hồng đã biết Vương Bội Ngọc tiếng tăm không tốt, thật sự là một "yêu nữ", làm hại tuấn nam vô số. Giang Thừa Phong rơi vào tay nàng ta e là lành ít dữ nhiều. Bởi vậy, nàng rất lo lắng.

Thế nhưng, Vương Bội Ngọc không muốn để nàng nói thêm nữa, vội vàng ngắt lời nàng :

- Công tử. Chẳng hay công tử định lẽ nào ?

Giang Thừa Phong ngẫm nghĩ giây lát, chợt nói :

- Ta còn rất nhiều việc phải làm, không thể đi theo cô nương mãi được. Nhưng nếu cô nương định ra một thời hạn thì có thể được.

Vương Bội Ngọc ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói :

- Thời hạn một tháng có được không ? Đi theo thiếp nhất định công tử sẽ luôn cảm thấy vui vẻ.

Giang Thừa Phong lắc đầu nói :

- Một tháng lâu quá.

Vương Bội Ngọc lại suy nghĩ thêm một lúc nữa, rồi mới nói :

- Hay là nửa tháng vậy. Nhưng công tử phải hứa với thiếp là sẽ để mặc thiếp tùy ý đối xử, công tử không được phản kháng mà cũng không được tìm cách trốn đi. Công tử có đồng ý với điều kiện này không ?

Nàng tự tin chỉ cần nửa tháng là đã đủ sức mê hoặc Giang Thừa Phong rồi, nếu không, nàng vẫn còn nhiều cách khác buộc chàng phải phục tùng, không thể rời xa nàng. Từ trước đến giờ, chưa hề có một tuấn nam nào lọt vào tay nàng mà an nhiên vô dạng được cả.

Giang Thừa Phong gật đầu :

- Được rồi. Cô nương mau giải độc cho hai người họ đi.

Vương Bội Ngọc nói :

- Thiếp tin lời công tử.

Đoạn nàng lấy ra hai hoàn thuốc màu đen óng ánh đưa cho Vân Tuyết Nghi và Lý Nhược Hồng uống vào. Giang Thừa Phong chăm chú nhìn hai người chờ đợi kết quả. Sau một lúc, sắc mặt hai người dần dần hồng hào trở lại. Lý Nhược Hồng có vẻ rất tức giận. Còn Vân Tuyết Nghi chẳng nói chẳng rằng, vung chưởng tấn công Vương Bội Ngọc. Nhưng Giang Thừa Phong đã đưa tay cản lại, nói :

- Hiền muội đừng nên động thủ. Tiểu huynh đã hứa rồi thì không nên sai lời.

Vân Tuyết Nghi đôi mắt nhòa lệ, ấp úng hỏi :

- Ca ca định đi theo ả thật sao ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!