Chương 32: (Vô Đề)

Vũ Lâm Ký Sự

Tác giả : Giang Hoài Ngọc

Hồi thứ ba mươi hai

LƯU HƯƠNG VIỆN GIỮA ĐƯỜNG BỊ CƯỚP

VÂY ĐỊCH NHÂN MAI PHỤC TỨ BỀ

Nguồn : Tàng Thư Viện

Gió nhè nhẹ thổi …

Hồ Phiên Dương rộng lớn bao la, nước trong xanh biếc, tuy chẳng có cuồng phong bạo vũ nhưng vẫn dậy ba đào.

Đoàn chiến thuyền hộ tống Giang Thừa Phong vẫn trực chỉ phương bắc. Thuyền lớn vững vàng, rẽ sóng lướt băng băng. Thủy lộ tuy cũng có nhiều thuyền bè qua lại, nhưng gặp phải chiến thuyền thì chẳng một ai dám cho thuyền đến gần, sợ sẽ mang vạ vào thân. Từ xưa đến nay, bình dân bách tính thì không thể nào nói lý với quan quân được. Vì thế mà đoàn thuyền tiến tới rất nhanh.

Bỗng một hôm, có một chiếc thuyền nhỏ cặp mạn chiến thuyền. Từ trên thuyền nhỏ, Công Tôn Long vội vã bước lên, xin gặp Giang Thừa Phong, sắc mặt buồn rầu ảo não, trông đầy vẻ lo lắng. Xem ra đã có đại sự gì phát sinh, mà là chuyện không hay. Quả nhiên, vừa nhìn thấy Giang Thừa Phong, lão đã quỳ ngay xuống, phục lạy, nói với vẻ thê thảm :

- Công tử. Thuộc hạ hành sự bất lực, đã phụ lòng tin tưởng của công tử, cúi xin công tử định tội.

Giang Thừa Phong xua tay nói :

- Huynh đệ không nên như vậy. Hãy mau đứng lên. Chuyện đâu còn có đó. Có việc gì thì hãy từ từ nói.

Lưu Quốc Hiên cũng vội hỏi :

- Công Tôn huynh đệ, đã xảy ra chuyện gì ?

Công Tôn Long cúi đầu nói :

- Thuộc hạ bất tài không làm tròn sứ mạng. Số hàng hóa do thuộc hạ phụ trách áp tải đã bị cướp mất rồi.

Lưu Quốc Hiên bật cất giọng cười khan :

- Ái chà ! Lại có kẻ dám cả gan cướp đoạt hàng hóa trong tay bản cung ư ? Kẻ nào mà to gan lớn mật đến vậy kia chứ ? Lão phu cũng muốn xem thử bọn chúng ba đầu sáu tay như thế nào ?

Giang Thừa Phong mỉm cười nói :

- Huynh đệ hãy mau đứng dậy đi. Chuyện cũng chẳng có gì to tát, huynh đệ không cần phải tự trách mình.

Công Tôn Long vẫn cúi đầu nói :

- Thuộc hạ đã phụ lòng tin của công tử …

Giang Thừa Phong mỉm cười nói :

- Không sao đâu. Xưa kia có chuyện "Tái ông thất mã". Chuyện đời họa phúc khó lường. Việc mất hàng hóa chưa hẳn đã là một điều không may. Biết đâu tuy mất của mà lại được người.

Lưu Quốc Hiên hỏi :

- Ý công tử là …

Giang Thừa Phong khẽ gật đầu. Và sau đó Lưu Quốc Hiên cũng lẩm nhẩm gật đầu. Trước giờ chàng nói ra điều gì thì đó đều là mệnh lệnh. Thấy Công Tôn Long vẫn còn đang quỳ, chàng cúi xuống đỡ lão dậy, đoạn hỏi :

- Chuyện xảy ra như thế nào ? Huynh đệ hãy bình tĩnh mà thuật lại cho ta rõ đầu đuôi sự việc.

Công Tôn Long buồn rầu nói :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!