Vũ Lâm Ký Sự
Tác giả : Giang Hoài Ngọc
Hồi 17
KHAI SƠN THẦN ĐẠN KINH THIÊN ĐỊA
TRỌNG TÀI KHINH MẠNG KHẤP QUỶ THẦN
Nguồn : Tàng Thư Viện
"Thần đạn Khai Sơn trời đất sợ,
Mê tiền rẻ mạng quỷ thần ghê."
Lại nói, khi Triệu sư gia đang tung hứng viên đạn, đột nhiên buông tay cho viên đạn rơi xuống đất. Quần hùng khiếp đảm vội vã tránh xa, nhưng rồi chẳng có gì xảy ra cả. Quần hùng mãi không nghe thấy có tiếng nổ, liền kéo nhau quay trở lại. Ai nấy đều rất ngạc nhiên, cho rằng đã gặp phải đồ giả.
Triệu sư gia lại tươi cười nói :
- Quý vị hãy bình tĩnh. Khai Sơn Thần Đạn tuy có sức công phá cực lớn, nhưng chỉ khi nào sử dụng đúng cách kia. Người chế ra nó đã định như vậy là để đề phòng trộm đạo lấy đi làm chuyện bất lương. Nếu không sử dụng đúng cách thì dù có ném vào đá cũng không nổ. Nay bản nhân sẽ dùng cánh rừng kia để biểu diễn cho quý vị xem thử. Xin quý vị hãy tránh xa nơi đó ra.
Vừa nói y vừa đưa tay chỉ vào một cánh rừng nhỏ gần cục trường. Quần hùng đứng ở hướng đó liền dạt ra, mở ra một khoảng trống.
Triệu sư gia dùng hai bàn tay xoa xoa quả đạn, dường như có động tác gì đấy nhưng cố ý không cho mọi người nhìn thấy. Sau đó y vận lực ném thật mạnh quả đạn về phía cánh rừng. Quả đạn xé gió bay đi.
Quần hùng ngưng thần theo dõi.
Một tiếng nổ ầm thật lớn vang lên. Rồi cát bay đá chạy mù mịt. Những kẻ đứng trong phạm vi mấy trăm trượng đều nháo nhào nhảy tránh. Người nào không tránh kịp thì bị đất đá bắn vào người đau điếng. Lực đạo của đất đá bắn ra rất mạnh chứng tỏ sức công phá của Thần Đạn là vô cùng ghê gớm.
Đến khi cát bụi đã lắng xuống, mọi người mới nhìn lại, thấy khu rừng kia đã bị san phẳng một khoảng trống rộng hơn mười trượng. Trong phạm vi đó, mọi vật đều tan nát, không còn lại thứ gì nguyên vẹn. Ngay chính giữa khoảng trống đó là một cái hố lớn, rộng hơn hai trượng, sâu bốn thước.
Mọi người thoáng rùng mình. Đến đá tảng còn bị chấn nát thành cát bụi thì nói gì đến thân thể con người. Ai nấy đều nghĩ vậy nên vô hình chung vòng vây chợt giãn ra. Không ai muốn đứng gần con người quá nguy hiểm kia.
Giữa lúc ấy, Kim chấp sự bỗng bước ra vòng tay tươi cười nói :
- Quý vị. Biểu diễn như thế chắc cũng đủ chứng tỏ bản hiệu luôn bán hàng thật giá thật. Nhưng … Những thứ hàng hóa thế này quả không tiện mua bán công khai. Vậy nên quý vị nào có nhu cầu xin hãy liên hệ với bản hiệu sau. Bản hiệu đảm bảo sẽ giữ bí mật lai lịch của khách hàng. Muốn liên hệ với bản hiệu, quý vị chỉ cần tìm đến nơi nào có trương tiêu ký của bản hiệu, người phụ trách ở đó sẽ báo cáo với tiểu lão bản trong thời gian ngắn nhất để quyết định cuộc giao dịch.
Nhưng có một điều cần lưu ý là bản hiệu không giao dịch với những khách hàng có lai lịch bất minh. Sở dĩ có điều kiện này là vì những thứ hàng hóa này nguy hiểm quá. Bản hiệu phải được bảo đảm rằng khách hàng mua về không dùng để chống lại bản hiệu. Mong quý vị thông cảm cho.
Nói đến đây, lão chắp tay vái chào một vòng, đoạn tuyên bố :
- Buổi lễ khai trương xin phép được kết thúc ở đây. Giờ cũng đã quá trưa rồi. Mời quý vị nghỉ ngơi. Đồ ăn thức uống đã được chuẩn bị đầy đủ trong các hàng quán quanh đây. Như lời hứa lúc đầu, bản hiệu sẽ tính giá ưu đãi cho quý vị.
Sau lời tuyên bố của Kim chấp sự, tiếng âm nhạc lại trỗi lên, long trọng báo hiệu buổi lễ đã kết thúc.
Kể từ khi được chứng kiến tận mắt sức công phá cực kỳ ghê gớm của Khai Sơn Thần Đạn, quần hùng không còn ai muốn ở lại một nơi nguy hiểm như nơi này nữa. Nếu như có kẻ nào đó chợt nổi điên lên, ném vài trái Thần Đạn vào đám đông thì … hậu quả chẳng biết sẽ thê thảm đến mức nào nữa. Vậy nên, ngay sau lời tuyên bố của Kim chấp sự, quần hùng lũ lượt giải tán. Mọi người tản vào các hàng quán, vừa ăn uống nhậu nhẹt, vừa bàn tán sôi nổi về cuộc lễ vừa qua.
Lúc này, tại trường chỉ còn lại người của Lưu Hương Viện và những người đã tham gia cuộc chiến vừa rồi. Hai vị khách không mời, tức là gã đàn ông đứng tuổi và nho phục lão nhân đã đuổi theo Tiểu Phi Hồ đến đây lúc đầu, chợt đưa mắt nhìn quanh, rồi lại nhìn nhau. Sau đó nho phục lão nhân quay sang hỏi Kim chấp sự :
- Các hạ có thấy tên đạo tặc khi nãy trốn đâu rồi không ?
Tuy lúc đầu lão cùng đồng bạn đều có vẻ kiêu ngạo, nhưng lúc này đối với Kim chấp sự cũng đã có vẻ nhã nhặn hơn, chắc là vì Khai Sơn Thần Đạn. Kim chấp sự lấy từ trong bọc ra một cái túi gấm, tươi cười nói :
- Có phải nhị vị tìm vật này ?
Lão nhân trợn mắt hỏi :
- Sao các hạ lại có nó ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!