Vũ Lâm Ký Sự
Tác giả : Giang Hoài Ngọc
Hồi 10
LƯ GIANG KHÁCH ĐIẾM PHÙNG GIAN TẶC
TÌNH SONG TẾ NHŨ HÍ PHÂN TRÀ
Nguồn : Tàng Thư Viện
"Lư Giang gặp tặc nơi khách điếm,
Song thưa nhấm nháp chén trà pha."
Lại nói, khi nghe Lý Nhược Hồng bảo rằng Giang Thừa Phong mang theo mấy chục vạn lượng bạc trong người, bọn Lưu Đức Huy đều rất kinh ngạc. Thời buối này không được bình yên. Mang theo nhiều tiền bạc trong người rất dễ mang đến họa sát thân. Giang Thừa Phong khẽ thở dài, nói :
- Cô nương sao lại nói thế ? Nơi đây đông người. Tam vị đây đều là chính nhân quân tử, không có gì phải e ngại. Nhưng lỡ như những lời nói đó mà lọt vào tai bọn xấu thì sao ? Nguy hiểm lắm đó.
Chàng nói thế cũng tức là đã mặc nhiên thừa nhận. Lý Nhược Hồng cười nói :
- Thế thì có sao đâu ? Bất quá thì đánh bọn chúng một trận là xong chứ gì.
Nàng quả nhiên là người cương cường hiếu thắng, lại thiếu duyệt lịch giang hồ, hành sự bất kể hậu quả. Nếu như Giang Thừa Phong không có tuyệt đỉnh công phu thì hai người bọn họ gã gặp nguy từ lâu rồi. Giang Thừa Phong khẽ lắc đầu, nói :
- Sao cô nương nói nghe dễ dàng thế ? Tiểu sinh không phải là người trong võ lâm, còn cô nương thì … Song thủ nan địch tứ quyền. Nếu bọn chúng đông người giáp công thì … phiền lắm đó. Chẳng lẽ cô nương có thể chống cự nổi mấy chục người cùng vây đánh ?
Lý Nhược Hồng không phục nói :
- Chẳng lẽ bọn chúng ỷ đông hiếp ít, bất kể giang hồ đạo nghĩa ư ?
Giang Thừa Phong phì cười nói :
- Theo cô nương nghĩ thì bọn cường sơn thảo khấu hay tiểu thâu đạo tặc cũng nói chuyện giang hồ đạo nghĩa hay sao ?
Rồi không để cho Lý Nhược Hồng kịp lên tiếng, chàng lại quay sang Phương Nhân Kiệt nói :
- Khi nãy nghe thiếu hiệp thuật chuyện, Lý cô nương rất quan tâm. Chẳng hay thiếu hiệp có thể cho biết tường tận hơn được không ? Trình gia, Hứa gia vì đâu mà phát sinh oán thù lâu năm như thế ?
Phương Nhân Kiệt đáp :
- Nghe đâu là mười mấy năm trước, chàng trai họ Hứa cùng thiếu nữ bên nhà họ Trình đem lòng yêu nhau. Nhưng không hiểu vì một nguyên nhân gì đó mà tình yêu giữa hai người bọn họ không đi đến hôn nhân. Thiếu nữ đau buồn tự sát, còn chàng trai thì bỏ đi biệt tích. Trình gia cho rằng chàng Hứa công tử nhẫn tâm phụ bạc nên mới khiến con gái của họ tự sát. Vì thế mà bọn họ kéo đến Hứa gia chất vấn, gây sự xung đột.
Sau đó bên Hứa gia thấy con trai đột nhiên mất tích, lại cho rằng Trình gia đã bắt giết để báo thù cho ái nữ của bọn họ. Thế là đôi bên kết oán thù. Và sau mỗi cuộc xung đột, số người thương vong càng tăng thêm, khiến cho mối oán thù càng ngày càng thêm sâu nặng.
Lý Nhược Hồng là người đa cảm, nghe chuyện lại thấy tội nghiệp cho cô nương họ Trình. Nàng hỏi :
- Vậy có phải tên họ Hứa kia đã phụ bạc hay không ?
Phương Nhân Kiệt đáp :
- Chuyện ấy tại hạ cũng không rõ lắm. Dường như bên trong chuyện này có gì đó bí ẩn mà hai bên đều không muốn tiết lộ. Chàng trai họ Hứa đến lúc này vẫn còn biệt dạng, không ai biết sinh tử thế nào.
Lý Nhược Hồng nói :
- Chắc chắc tên họ Hứa đã phụ bạc vị Trình cô nương đó rồi. Vị cô nương đó kém quá. Đúng ra phải cho tên bạc tình lang kia một bài học mới đáng. Bọn nam nhân con đại phú gia chẳng có tên nào là tốt cả, đều đáng trừng trị cho chừa thói trăng hoa phụ bạc.
Phương Nhân Kiệt còn chưa đáp lời thì Giang Thừa Phong bỗng nói :
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!