Chương 132: (Vô Đề)

Sợ nhất là sự quan tâm đột ngột của cha mình.

Cô lúng túng cười ha ha:

"Chú Chu, chú ấy nói rồi sao, thật nhanh"Người bình thường dù có bận rộn đến không có thời gian nói chuyện, nhưng khi nhắc đến chuyện lớn của con cái, cũng có thể rút ra thời gian rảnh rỗi:

"Vừa rồi bố cùng chú Chu hẹn nhau, ăn một bữa cơm."Đầu dây bên kia, là sự im lặng lâu dài của cha Tống, lặng lẽ lắng nghe cô hoảng loạn lẩm bẩm, cho đến khi cô hạ xuống âm cuối cùng.

Mới nói:

"Trì Vọng từ nhỏ xuất sắc, con người cũng thông minh."

"Lớn lên tốt, gia cảnh tốt, rất nhiều cô gái đều thích thằng bé."Người bố luôn im lặng ít nói, hiếm khi đánh giá cao một người như vậy, ông dùng những từ cằn cỗi nhưng tốt đẹp ấy đặt trên một người.

Cô nhìn Chu Trì Vọng chuẩn bị dừng xe, bĩu môi với anh.

Trong lòng nghĩ, từ nhỏ đến lớn, bố dường như chưa từng khen ngợi cô đến như vậy.

Lúc nào cũng nói cô khó quản lý.

Trong điện thoại, cha Tống hỏi cô:

"Con có thực sự thích thằng bé không?"Lúc này đây, Tống Khinh Trầm không chút do dự:

"Là anh ấy, thích con."Lặng lẽ bổ sung: Đã lâu lắm rồi.Người đàn ông ở đầu dây bên kia đang im lặng, như thể không tin lời cô nói, thấy vậy cô liền vội vàng giải thích.

"Từ nhỏ đến lớn đã luôn nhớ thương, siêu thích."Bên cạnh, Chu Trì Vọng cũng nghe rõ ràng, vừa vặn tìm được một vị trí, đậu xe vào, thuận tiện nhìn cô một cái.

Dường như cô đang có chút tức giận, hai má khuất bóng hơi phồng lên không thấy rõ, chỉ có chỏm tóc ngốc hơi vểnh lên.

Anh im lặng cười, thuận tiện nhắc nhở: Đến rồi.Tống Khinh Trầm cởi dây an toàn của mình, ngón tay sờ loạn lên cửa xe tìm nút mở, lại sờ được một ngón tay.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy Chu Trì Vọng thoáng cúi người, hô hấp nóng bỏng cọ xát lên má cô, như đang áp cô vào cánh cửa.

Nhưng chỉ trong chớp mắt thôi.

Anh giúp cô ấn nút an toàn, nửa cúi người, lười biếng gác bên cửa, im lặng chờ cô xuống xe.

Gió lạnh theo khe hở trên cửa cuốn vào, ở trong xe dạo một vòng một vòngcũng như vậy, cũng ở trong lòng Tống Khinh Trầm gãi nhẹ một chút, khô nóng ngứa ngáy.

Nửa ngày sau, Tống Khinh Trầm nhỏ giọng nói với người ở đầu dây bên kia: Thích.Thật may mắn khi hôm nay mình thích người này hơn ngày hôm qua.

Trong quá khứ, tất cả những điều hiện lên khi nhắc tới anh là không có ý tốt, nhưng cô đã không nhận ra.

Bố ở đầu dây bên kia lại trầm mặc ngắn ngủi, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm: Thích là được rồi.

"Thích ai, muốn ở cùng một chỗ với ai, đều có thể, bố sẽ không ngăn cản con."

"Coi như là sau này con không thích, không muốn ở cùng một chỗ, bố cũng vĩnh viễn ở chỗ này chờ con về nhà."Tống Khinh Trầm ngồi trong xe, hốc mắt nóng lên, cô che khóe môi, nhỏ giọng ừm.

"Nói, nói giống như rất lâu rồi con không về nhà ấy."Cha Tống mỉm cười ở đầu dây bên kia.

Sau khi cúp điện thoại, Tống Khinh Trầm đi ra ngoài, sắc trời tối đen được đèn đường sáng trưng chiếu rọi, khu đô thị phồn hoa đậu không ít xe sang, có người đi đường dừng chân ngắm nhìn phố phường, có người lại thả chậm tốc độ xe.

Như lời Chu Trì Vọng nói, nơi này đích thực là một nơi nổi tiếng trên mạng xã hội, dọc đường đi, đều có thể gặp không ít người ăn mặc xinh đẹp pose nhiều kiểu dáng, phía sau là đội ngũ nhiếp ảnh đi theo.

Cô đang đi thì bị người ta chặn lại.

"Chị gái nhỏ xinh đẹp này đi cùng bạn trai sao? Cô có quan tâm đến việc đóng một bộ phim tình cảm cùng chúng tôi không?"Tống Khinh Trầm vừa định mở miệng, lại nghe Chu Trì Vọng cự tuyệt trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!