Chương 8: Hai tên khốn kiếp

Đả kích trí mạng liên

tiếp hai ngày, vốn tưởng rằng sẽ mất ngủ cả đêm, nhưng La Phi dán xuống

giường liền ngủ, nhưng cả đêm lại bị ác mộng vây lấy. Buổi sáng khi thức dậy, nhìn người trong gương, rõ ràng là bộ dạng con quỷ khiến cát bay

đá chạy.

Cô không đi làm. Xảy ra chuyện thế này, kêu cô đi làm, mặt đối mặt với một tên tội phạm cưỡng bức, cô tuyệt đối không làm được.

Nhưng mà, có lẽ là vì sự

phản bội của Ngô Thần đã phân tán phần lớn oán hận đối với Trịnh Thiên

Dã. Hiện giờ La Phi nhớ đến Trịnh Thiên Dã, thật sự cũng không còn bị

kích động đến muốn giết người như lúc đầu nữa.

Không thể không nói, đả

kích Ngô Thần cho cô còn lớn hơn cả tổn thương thể xác Trịnh Thiên Dã

mang lại, vốn tưởng rằng người đó có thể phó thác cả đời, thế nhưng một

người thật thà chất phác như Ngô Thần lại vụng trộm bên ngoài, cô thật

không dám tin, trên đời này còn có thứ gì đáng tin được nữa. Về phần

hành vi của Trịnh Thiên Dã, nhiều nhất coi như là bị chó dữ cắn một phát vậy.

Lúc La Phi đang tự hỏi bản thân mình nên đi đâu, thì tiếng đập cửa vang lên.

Cô còn đang đờ dẫn, không nghĩ nhiều liền ra mở cửa. Đã thấy Ngô Thần quần áo chỉnh tề đứng ở bên ngoài, trước kia La Phi chỉ cảm thấy Ngô Thần là người bình thường

thôi, nhưng người hiện giờ đứng trước mặt cô, lại khiến cô cảm thấy, hóa ra người này lại xấu xí như vậy, bởi vì nội tâm xâu xí, cho nên vẻ

ngoài cũng xấu xí theo.

"Phi Phi, hôm nay là ngày chúng ta đi đăng ký." Ngô Thần đứng bên ngoài, hai tay chắp lại, áy náy mở miệng.

La Phi cười lạnh một tiếng: "Ngô Thần, từ trước đến nay tôi không hề nghĩ hóa ra da mặt anh dày đến vậy!"

Nói xong, liền muốn đóng cửa nhốt anh ở bên ngoài.

Ngô Thần nhanh tay, ngăn

cánh cửa đóng lại, vội vàng mở miệng: "Phi Phi, thật sự không phải như

em nghĩ đâu, em nghe anh giải thích đi."

Lúc này La Phi cũng không còn máu xông lên não nữa, thả tay đang đóng cửa ra, khoanh trước ngực

liếc mắt nhìn người đứng trước cửa: "Được, tôi nghe anh giải thích. Tôi

thật sự rất muốn xem anh có thể bịa đặt ra thứ gì để khiến tôi tin vào

câu chuyện của anh."

Sắc mặt Ngô Thần trắng bệch, dè dặt nói: "Có thể để anh vào nhà trước không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!