Năm 3033 sau công nguyên.
Lộ Nhân Già thích ru rú trong nhà lúc này đang mò mẫm thẻ tín dụng trong túi quần.
Xếp hàng suốt một ngày một đêm, cuối cùng cậu cũng đợi được tới lượt của mình.
Ấy vậy mà chiếc mũ thực tế ảo cuối cùng của game "Địa Ngục Bát Quái" cậu thèm khát từ lâu bỗng dưng lại bị ông chủ bán cho tên nhãi đứng sau lưng cậu.
- Này, ông chủ! Ông làm vậy là sao! Rõ ràng tôi xếp hàng trước cậu ta mà, khốn kiếp!
- Lộ Nhân Già đập bàn kháng nghị, vậy mà trông ông chủ vẫn thản nhiên, quay đi dọn quầy như thể không nhìn thấy cậu.
"Thật ra mình đã chết rồi ấy nhỉ, giờ cơ bản mình chỉ là linh hồn thôi đúng không? Không thì sao đi đâu cũng bị người ta xem là không khí thế này?"
Lộ Nhân Già trời sinh bản chất trong suốt tủi thân ngồi trong góc tường vẽ vòng tròn.
Đúng vậy, Lộ Nhân Già (đồng âm với người qua đường A), người cũng như tên, có thể chất kỳ lạ y hệt như cái tên bố mẹ cậu lên cơn đặt cho cậu vậy.
Một con người mà đi đường bị người ta tông phải, đi mua sắm bị người bán lướt qua, đến mức ngay cả dang nắng cũng chẳng nhìn thấy bóng! Chính xác! Trong Suốt chính là tài năng thiên bẩm của cậu.
Từ cấp một, cấp hai, cấp ba, thậm chí lên tới đại học, khi Lộ Nhân Già đến lớp, cho dù lúc điểm danh có hô to "Có mặt" thì giáo viên cũng không hề nhận ra sự có mặt của cậu.
Thế là điểm chuyên cần của cậu lúc nào cũng bằng không.
Khó khăn lắm mới chịu đựng hết chuỗi ngày đau thương này thì tới khi đi phỏng vấn, cậu lại tiếp tục bị người ta bỏ quên.
Thế là trong vô thức, Lộ Nhân Già đã lựa chọn con đường SOHO*, biến mình thành một trạch nam từ đầu tới đuôi, từ trong ra ngoài.
*SOHO: Làm việc tại gia.
"A, chỉ có lên mạng mình mới không bị xem là không khí!"
Ôm suy nghĩ ấy, trạch nam đáng thương đành phải đặt hàng trên mạng, mua vài cọng rau cũng phải order online.
Ấy vậy mà nay, vì trò chơi online đem lại trải nghiệm chân thực tới 99% do công ty "Belial Pink Heaven Company" phát hành mà cậu hạ quyết tâm ra ngoài mua mũ thực tế ảo!
Bởi vì công ty trò chơi quy định, người mua mũ này bắt buộc phải tới đại lý phân phối để lấy dấu vân tay và nhãn cầu phục vụ cho việc thiết lập tài khoản.
"Vẫn không được ư?" Lộ Nhân Già ngước mặt 45 độ nhìn trời lệ rơi.
Tinh thần cậu sa sút, về tới nhà thì thấy anh bạn cùng phòng đã ngủ lại công ty cả tháng trời, Âu Tư Đồ đã về.
- A, Người qua đường A, anh có thứ muốn cho cậu này.
- Đang ngồi trước bàn sách gõ notebook tạch tạch viết báo cáo, Âu Tư Đồ quay người lại, đỡ kính không gọng, cúi đầu, chỉ tay vào cái rương trên bàn.
- Gì thế?
- Lộ Nhân Già mở rương, tay cậu lập tức run lên vì sung sướng
- A a a, là mũ thực tế ảo của game "Địa Ngục Bát Quái"!
Âu Tư Đồ gật đầu:
- Cũng may anh thuộc bộ phận khai thác đấy.
Nhớ tới cái thuộc tính quái dị của cậu, anh đoán là thể nào cậu cũng không mua nổi mũ.
Thế nên anh xin một cái về, tài khoản anh cũng đăng ký giùm cậu hết rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!