Chương 9: (Vô Đề)

Editor: Gà Lười Cận Thị (@GaLuoiCanThi)

#25.08.2021

"Cậu... Cậu không phải người câm?"

Dư Thính mơ hồ, không hiểu tình huống hiện tại lắm.

Bạn học trong lớp đều nói Yến Từ là người câm không thể nói chuyện, trên thực tế từ lúc Dư Thính nhập học tới nay, chưa qua bao giờ nghe cậu mở miệng nói một câu, cho nên cũng tin là vậy.

Kết quả...

Cậu ta lại nói chuyện!

Tuy chỉ có một chữ, phát âm hơi kỳ quái.

"Nếu cậu có thể nói chuyện, sao lại giả làm người câm?" Dư Thính không hiểu suy nghĩ của cậu lắm, cảm thấy tính cách người này lại thêm vài phần kỳ quái.

Thiếu niên cao lớn ngơ ngác.

Trên mặt không biểu cảm, có lẽ là khẩn trương hoặc là thấp thỏm, xương quai hàm hơi run rẩy.

Thật lâu sau, cậu mới gõ chữ: 'Không dễ nghe'

Không dễ nghe?

Giọng nói không dễ nghe? Hay là cậu dỗ không dễ nghe?

Dư Thính cẩn thận nhớ lại, giọng nói của cậu có phần đặc biệt hơn so với bạn cùng lứa, nhưng không phải thuộc dạng khó nghe, dù sao cũng là nam sinh đang trong thời kỳ vỡ giọng, giọng nói vịt đực khó nghe cô cũng từng nghe qua.

Chỉ bởi vì vậy nên không chịu nói chuyện?

Dư Thính đánh giá trên dưới, không nhịn được nhận xét:

"Cậu thật sự rất kỳ lạ nha."

Cả người Yến Từ run lên, chậm rãi rũ mắt.

Dư Thính nhìn năm cánh sao trên đỉnh đầu cậu hơi lập loè, có dấu hiệu chuyển thành màu đen.

...

Không phải chứ, chỉ vậy thôi mà đã không vui?

"Được rồi, cậu nói gì đi chứ? Nói thêm vài câu dỗ tớ vui vẻ đi."

Yến Từ lắc đầu.

Cậu nói năng không lưu loát bằng một học sinh tiểu học nữa, chỉ nói một chữ mà đã tập vài tiếng đồng hồ.

Nhưng mà...

Yến Từ cảm thấy Dư Thính không thích.

Im lặng rũ mắt, để lại cho cô một bóng dáng cô tịch.

Dư Thính gãi đầu đuổi theo: Yến Từ.

Cậu mờ mịt nhìn qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!