Chương 44: (Vô Đề)

Editor + Beta: Gà Lười Cận Thị

#18.11.2021

Yến Từ nhìn những ngọn đèn sáng bừng trong đêm, trang viên lộng lẫy được vây quanh bởi  ánh sáng mờ ảo, cách một cánh cửa, là hai thế giới trời nam đất bắc với cậu.

Dư Thính đang ở trong đó.

Tựa như một ngôi sao rơi xuống nhân gian; giống như mặt trăng không thể chạm tới, cô tốt đẹp hơn mọi thứ trên thế giới này.

Yến Từ chậm rãi xoa huy chương trong túi.

Đột nhiên cảm thấy... Vinh quang cậu dày công nỗ lực có được, không đáng để nhắc tới, nhỏ bé đến mức không hề xứng đáng với cô một chút nào.

Cuối cùng Yến Từ yên lặng nhìn trang viên một hồi, sau đó quay đầu đi vào màn đêm.....

Diễn tấu kết thúc, chuyện đầu tiên Dư Thính làm là vào wechat đọc tin nhắn.

Rất tốt.

Cô chắc chắn, Dư Chi Chu lại thất hứa.

Đang lúc bực bội, một tin nhắn mới gửi đến.

"Hạ Thất Tịch: Thính Thính sinh nhật vui vẻ!"

Dư Thính trả lời: Cảm ơn.

"Hạ Thất Tịch: Yến Từ có ở đó không?"

Cái tên này làm Dư Thính hơi sững sờ: Yến Từ?

"Hạ Thất Tịch: Đúng vậy, hôm nay thi đấu xong, Yến Từ đã xin về Giang thành ngay lập tức, đến buổi phỏng vấn cũng không tham gia. Tớ đoán là về chúc mừng sinh nhật cậu, chẳng lẽ cậu ấy không có ở đó với cậu?"

Dư Thính nhìn tin nhắn, đầu óc trống rỗng.

Mười mấy giây sau, cô mới vội vàng gửi tin nhắn cho Yến Từ, không trả lời, Dư Thính chuyển qua gọi điện cho cậu.

"Xin lỗi, số điện thoại này tạm thời không liên lạc được..."

Dư Thính ngắt điện thoại, vội vàng chạy xuống tìm quản gia xác nhận.

Sinh nhật lần này không mời quá nhiều người, những người có mặt sẽ được đánh dấu trên danh sách, tuy rằng Dư Thính không gửi thư mời cho cậu, nhưng trong danh sách vẫn có tên hai người Yến Từ và Hạ Thất Tịch.

Quản gia rất nhanh tìm được tên Yến Từ ở trang cuối cùng, lắc đầu:

"Người này không có tới."

Hạ Thất Tịch sẽ không lừa cô, vậy chẳng lẽ... Bị bảo an chặn ở cửa?

Nghĩ đến khả năng này, Dư Thính xách váy chạy như điên ra ngoài cửa.

Đèn trong trang viên đều được bật sáng, đài phun nước tung ra làn nước xinh đẹp lên bầu trời đêm, nhân viên công tác đang bận rộn ở bên trong, bởi vậy trang viên to như thế lại cực kỳ trống rỗng.

Dư Thính chạy một chút rồi nghỉ một hồi, mất hơn nửa ngày mới nhìn thấy cửa nhà mình.

Không gian bên ngoài tương đối tối tăm, mơ hồ có thể nhìn thấy thân ảnh mơ hồ được ánh trăng phác hoạ, rất gầy, trên vai đeo một cái balo màu đen, cả người toát ra hơi thở cô đơn, giống như một vòng ánh sáng trong bóng tối.

Dư Thính bất chấp gọi người mở cửa, vịn lan can kêu người: Yến Từ ——!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!