Chương 4: (Vô Đề)

Editor: Gà Lười Cận Thị (@GaLuoiCanThi)

#21.08.2021

Thú… cưng..?

Dư Thính ngơ ra tại chỗ, chậm chạp không phản ứng lại.

Bạn học nam vô cùng đáng tiếc nói:

"Yến Từ, nén bi thương."

Yến Từ không động, thần sắc đờ đẫn, ngay cả độ cong khoé môi cũng không thay đổi.

Tính ra thì hai người đã học chung hai năm, nhưng Dư Thính không có chút ấn tượng nào về bạn học này, đây là lần đầu tiên cô chính thức đánh giá cậu.

Tóc dài che phủ hết trán, gần như che khuất nửa khuôn mặt, mũi cao, môi mỏng, làn da trắng bệch như đã lâu chưa ra nắng, trắng nõn đến mức nhìn như không có máu thông dưới da, biểu tình ảm đạm chất phác, cả người thiếu cảm giác tồn tại trong đám đông.

Dư Thính không nghĩ ra, một người hiền lành như thế sao lại có một con thú cưng đáng sợ như vậy?

"Yến Từ đúng không? Trường học có quy định không thể mang thú cưng đến trường, giáo viên mà biết sẽ phạt cậu." Dư Thính nói năng hùng hồn lý lẽ, không có một chút cảm giác áy náy vì đã dẫm chết thú cưng của người ta.

Yến Từ trầm mặc, không nói chuyện.

Ngược lại Dư Thính có hơi mất tự nhiên, nâng cằm nói:

"Sao, sao cậu lại không trả lời tớ?"

Bạn học nam lại lần nữa lên tiếng, giọng nói nhỏ lại không ít:

"Yến Từ là người câm, không thể nói chuyện."

...

Hiện tại cô mua vé rời khỏi Trái Đất còn kịp không?

Sao Hoả còn nhận thêm người không nha?

Những học sinh còn lại liên tiếp đi vào lớp, làm cho lớp học yên ắng bỗng trở nên náo nhiệt hơn. Chỉ còn Dư Thính vẫn đang luẩn quẩn một mình, cô trầm mặc, cậu ta càng trầm mặc hơn cô.

Dần dần, Dư Thính mệt tâm.

"Nếu không cậu kết bạn wechat với tớ, tớ bồi thường cho cậu."

Yến Từ đột nhiên đứng dậy.

Cậu rất cao, so với Quý Thời Ngộ còn cao hơn, cái bóng của cậu bao phủ hoàn toàn thân hình bé nhỏ của Dư Thính, làm tim cô đập nhanh hơn.

Yến Từ không quan tâm cô, dùng khăn giấy bọc xác chết con nhện lại, cẩn thận lau sạch sàn nhà, im lặng rời khỏi lớp.

Dư Thính ngơ ngác, Cậu ta đi đâu?

Bạn học nam: Đắp mộ cuộc tình.

Dư Thính: ...

Bạn học nam an ủi cô:

"Dư Thính, cậu đừng để ý, Yến Từ thật sự kỳ quái, từ nhỏ đã thích nuôi mấy con vật kỳ lạ, nhưng chưa từng đem chúng đến trường. Tớ đoán là con nhện kia lén lút bò lên người cậu ta, theo cậu ta đến trường, chắc cậu ta cũng không hay biết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!