Chương 24: (Vô Đề)

Editor + Beta: Gà Lười Cận Thị

#07.09.2021

Những lời này thành công làm Yến Từ dừng bước.

"Tớ đi tắm, cậu canh chừng cậu ta." Dư Thính nói xong đi vào phòng tắm. Phòng tắm rất nhỏ, khoá cửa còn bị hư, cô dám nói rằng nhà vệ sinh của con mèo béo nhà cô còn to hơn phòng tắm này nhiều.

Nhưng mà hiện tại cô không có tư cách kén cá chọn canh, Dư Thính đóng chặt cửa, xác định cửa sẽ không tự động mở ra mới cẩn thận cởi quần áo, cô chậc một tiếng, mỗi lần cởi một món đồ lại nhìn qua cửa một lần.

Đột nhiên, ngón tay Dư Thính dừng lại, mờ mịt nhìn quần áo dơ bẩn bên cạnh.

Hình như cô… Không có quần áo để thay.

Làm sao bây giờ, mượn Yến Từ sao?

Nghĩ đến đây, Dư Thính nhíu mày, bất đắc dĩ đem quần áo dơ mặc lại.

Ngoài phòng, hai thằng con trai xa lạ, ngồi đối diện nhìn nhau, trầm mặc không tiếng động.

Thấy cô đi ra, cả hai đồng thời quay đầu nhìn qua.

"Yến Từ, tớ không có quần áo…" Dư Thính nhỏ giọng lẩm bẩm,

"Cậu, cậu có thể cho tớ mượn không?"

Yến Từ không hỏi nhiều, trực tiếp về phòng lấy áo sơ mi và quần đùi đưa cho cô.

Mặc… Đi. Tay Yến Từ giơ quần áo, khi nói chuyện hai lỗ tai đỏ bừng.

Sạch sẽ. Cậu vội vàng bỏ thêm hai chữ.

Dư Thính nhận đồ, một lần nữa chui vào phòng tắm.

Bên trong rất nhanh truyền ra tiếng nước xôn xao, Yến Từ không dám nghe nhiều, vội vàng trốn về phòng ngủ, sau đó lại đi ra, kéo cổ áo Quý Thời Ngộ lôi vào phòng ngủ, răng rắc, âm thanh khoá cửa gắt gao vang lên.

Yến Từ dùng sức không nhỏ, làm cho Quý Thời Ngộ vốn chồng chất vết thương lại thêm đau đớn khó nhịn.

Cậu ngước mắt nhìn qua, liếc mắt thấy trên bàn có một lồng kính nuôi bò sát.

Cậu đối mặt với con nhện được Yến Từ tỉ mỉ nuôi nấng khoẻ mạnh từ nhỏ đến khi trưởng thành, ánh mặt trời chiếu vào làm lông tơ trên tứ chi nó càng thêm rõ ràng, mấy cái chân bám vào kính, thong thả di chuyển, làm da đầu cậu tê dại.

Tầm mắt cậu cứ dừng lại trên con nhện không dời đi, Yến Từ lập tức hiểu sai ý, nâng mắt, vẻ mặt đắc ý: Thính Thính đưa.

Mấy câu nói trước kia không rõ, nhưng bốn chữ này cực kỳ lưu loát.

Ấn đường Quý Thời Ngộ nhảy lên, đột nhiên nhớ tới cách đây không lâu chú Lý thảo luận với Dư Thính chuyện mua nhện, cậu cho rằng Dư Thính muốn mua để hù cậu, bởi vì cậu rất sợ mấy con này, không ngờ…

Mua cho Yến Từ?

Yến Từ mở lồng, thò tay vào, để con nhện bò lên mu bàn tay cậu, sau đó đưa đến trước mặt Quý Thời Ngộ, biểu tình càng thêm khoe khoang: Đáng yêu.

Con nhện đỏ thẫm, Quý Thời Ngộ cảm thấy khó thở.

Lấy đi, không thèm. Cậu quay đầu đi, bài xích cùng chán ghét hiện rõ lên mặt.

Ồ.  Yến Từ ôn nhu vuốt ve lưng nhện, không giận, ngược lại còn nói: Cậu, ghen ghét.

???

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!