Editor + Beta: Gà Lười Cận Thị
#06.09.2021
Sẽ không, sẽ không xui xẻo như vậy chứ?
Nhìn hẻm nhỏ chật chội nhỏ hẹp, lại nhìn lối ra cũng đủ chỉ cho hai người đi qua, nếu người khác chặn đường, cô không có khả năng đào tẩu.
Gọi người!
Đúng! Gọi người!
Dư Thính trốn phía sau thùng rác, cố nhịn mùi hôi tanh tưởi, nơm nớp lo sợ gọi cho chú Lý.
Mở điện thoại, màn hình đột nhiên thông báo lượng pin thấp, tự động tắt nguồn.
...
Mẹ kiếp!
Toàn thế giới đều muốn hãm hại cô!!
Dư Thính nắm chặt điện thoại, tức giận nhiều hơn sợ hãi.
Cô không dám tuỳ tiện đi ra ngoài, nỗ lực hạ thấp cảm giác tồn tại dựa vào thùng rác, thuận tiện suy nghĩ cách giải quyết.
Mười mấy giây trôi qua, đầu hẻm yên tĩnh.
Dư Thính khẽ meo meo ló đầu, giây tiếp theo, tiếng bước chân vang lên.
Trong lòng căng thẳng, cô khẩn trương dán chặt vào vách tường, nhịp tim như vỡ oà.
Dư Thính?
Quý Thời Ngộ?
Dư Thính sửng sốt, chưa kịp trả lời thì vài người đã theo sát tới đây.
Một người đi bên phải trên cánh tay xăm hình Thanh Long, một người đi bên trái xăm hình Bạch Hổ, còn có người đầu trọc ở giữa, chân mang giày tod, vừa nhìn đã thấy là xã hội đen.
Xuất hiện rồi!
Côn đồ không thể vắng mặt trong cốt truyện cẩu huyết!
Dư Thính vịn thùng rác, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn xinh đẹp.
"Một mình em trai nhỏ?" Tên đầu vàng đánh giá trên dưới Quý Thời Ngộ một phen, nở nụ cười tiêu chuẩn của pháo hôi lưu manh.
Ánh mắt Quý Thời Ngộ lập loè, tầm mắt đột nhiên nhìn về chỗ Dư Thính.
Trong lòng cô căng thẳng, vội vàng rụt đầu xuống.
Quý Thời Ngộ thu hồi tầm mắt, Có việc?
Cậu rất bình tĩnh, không chút nào hoảng loạn.
"Mấy anh đây gần đây kinh tế có chút không ổn, gặp nhau chính là duyên phận, không bằng em cho các anh mượn ít tiền đi." Nói xong xoa xoa ngón tay, cánh tay tự nhiên đặt trên vai cậu.
Tiền của Quý Thời Ngộ ở trong cặp, mà cặp đã sớm bị vứt lại trong xe. Khoé mắt cậu nhàn nhạt đảo qua chỗ thùng rác, sau đó thu hồi,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!