Editor + Beta: Gà Lười Cận Thị
#05.09.2021
Buổi trưa ở sân trường vô cùng yên tĩnh.
Một mình Dư Thính ngồi cuộn tròn ở góc sau nhà ăn, dùng điện thoại nhắn tin với chị, ngay sau đó tức giận túm một nhúm cỏ dại trên đất.
Đang giận dỗi, một bóng đen di chuyển lại đây.
"Cút, nếu không tôi đánh cậu."
Dư Thính tưởng là Quý Thời Ngộ, cũng không ngẩng đầu lên, giọng điệu hung dữ hơn so với ngày thường.
Người nọ ngồi xổm xuống trước mặt cô.
Trước mắt xuất hiện một đôi giày thể thao cũ trắng bệch, hai chân thon gầy, không có lông chân, là đôi chân của một cô gái.
Dư Thính ngẩng đầu.
Tay Hạ Thất Tịch cầm một túi kẹo bông gòn, gương mặt thanh tú, nở nụ cười ngốc nghếch.
Này. Cô đưa kẹo qua.
Dư Thính hừ lạnh, hung hăng quay mặt đi:
"Cậu đi chỗ khác, tôi không thích cậu."
Hạ Thất Tịch lại không sợ cô, tốt bụng nói:
"Cảm ơn cậu đã giúp tớ."
"Tôi mới không thèm giúp cậu, cậu đừng tự mình đa tình." Dư Thính một bụng lửa giận, lập tức đứng dậy. Có lẽ do ngồi xổm quá lâu, lại có lẽ do tụt huyết áp, tầm mắt biến thành màu đen, trời đất quay cuồng.
Hạ Thất Tịch nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô nên cô may mắn không bị té.
Dư Thính đỡ lấy thân cây, hồi lâu mới thoát khỏi trận choáng váng này, cô nhanh chóng rút cánh tay ra khỏi tay Hạ Thất Tịch, vẻ mặt ghét bỏ:
"Đừng chạm vào tôi, quỷ đáng ghét."
Hạ Thất Tịch: ...
Dư Thính lại dựa vào tường, nghĩ đến cái cảnh Quý Thời Ngộ sẽ luôn vì nữ chính mà gây phiền toái với cô thì lập tức tức giận, càng nghĩ càng giận, càng giận càng chán ghét.
Cảm xúc của cô đều viết lên trên mặt, đuôi mắt đỏ bừng như sắp khóc.
Hạ Thất Tịch hơi há mồm, ấp úng nói:
"Vậy… Cậu còn ăn kẹo không?"
Túi kẹo trắng trẻo mềm mại, đầy ấp cả túi, đủ loại hình thù khác nhau.
Dư Thính đói bụng, có chút muốn ăn, nhưng vì mặt mũi, không chịu tiếp thu ý tốt của tình địch cũ, nếu nhận thì rất mất mặt.
"Nếu không ăn thì tớ..."
Ăn.
Dư Thính nói xong liền muốn tát cái miệng nhanh nhẻo này một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!