Chương 10: (Vô Đề)

Editor: Gà Lười Cận Thị (@GaLuoiCanThi)

#26.08.2021

Mặt trời dần lên cao.

Đến khi mặt trời gần lên tới đỉnh đầu thì Dư Thính mới thức giấc, cô chậm rì rì xuống giường, chậm rì rì rửa mặt, động tác chậm hơn cả rùa bò.

Chậm trễ nửa ngày mới xuống đến nhà ăn, những người khác đã ăn xong bữa sáng, chỉ còn cô lẻ loi ngồi gặm sandwich.

Một tay Dư Thính cầm điện thoại gõ bàn phím: Sớm nha.

Gửi đi.

Gần 9 giờ, một tin nhắn được gửi lại: Không còn sớm.

?

Cậu không có sớm.

Không có sớm?

Không có sớm là ý gì?!

Dư Thính vò đầu bứt tai không hiểu ý của Yến Từ.

Xem lại lịch sử tin nhắn một lần, tầm mắt nhịn không được dừng lại ở dòng

"Cậu mau ngủ đi, lần sau tớ nhất định sẽ gửi tin nhắn cho cậu sớm hơn."

...

Dư Thính đột nhiên ê răng.

Phàm là người có EQ đều nhìn ra được đây chỉ lời nói khách sáo bình thường, tiểu đáng thương này làm sao vậy, lời nói khách sáo cũng tưởng thật?

"Vậy… Mấy giờ mới tính là sớm?"

Cô thử hỏi.

5 giờ.

Dư Thính: ...

Dư Thính:

"Cậu tưởng tớ là gà trống à?"

Yến Từ: Không phải. Cậu nghiêm túc trả lời,

"Giống loài không thể vượt qua."

Dư Thính: ...

Ờ.

Dư Thính lười tranh luận với cậu, tắt điện thoại tập trung ăn sáng.

"Thính Thính, 10 giờ 30 giáo viên dạy lễ nghi sẽ đến đây, con ăn xong thì chuẩn bị một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!