*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhật ký của Bách Thanh Lâm
[ Ngày bé, 7 – 9 tuổi ]
1.
Ghét học thuộc lòng. (Nét chữ non nớt)
2.
Ghét. (Nét bút đen gạch bỏ)
3.
Nhạc Xuyên tới tìm mình.
Bố đuổi cậu ta đi rồi.
5.
Học cờ vây chẳng vui, không bằng cờ caro.
Truyện tranh Nhạc Xuyên đưa hay ghê.
7.
Bị phát hiện rồi...
[ Thời thiếu niên, 15 tuổi – 17 tuổi ]
8.
Từ khi có thể nhớ được, tôi chưa từng trốn tiết một lần nào, nhưng thỉnh thoảng cũng lười biếng.
Giáo viên tới dạy đều không nỡ dùng thước phạt tôi. Họ không biết, nếu bị bố phát hiện sẽ bị phạt còn nặng hơn.
Sau năm tám tuổi, để không bị phạt quỳ gối nữa, tôi chưa từng không thuộc bất kỳ một nội dung gì.
"Lấy trung hiếu làm gốc, lấy việc học làm gia phong, đời đời nối tiếp"
"Biết khiêm nhường liêm chính, tránh kiêu ngạo nóng nảy."
"Quân tử thận độc, khắc kỷ phục lễ."
Đây là gia quy mà họ thường hay nhắc tới nhất.
Họ muốn tôi là gì, tôi sẽ là thế.
9.
Hôm nay mưa to.
Có con mèo suýt chết đuối trong đầm sen. Tôi nhảy xuống cứu nó. Nó sống sót, vui vẻ chạy đi.
Bố rất thất vọng, nói tôi không lý trí, rõ ràng có thể để người khác cứu, lại tự chuốc khổ, tự xuống nước. Đạo lý "nghĩ kỹ trước khi làm" đơn giản như vậy mà tôi không học được, phải chép một nghìn lần.
Tôi vừa chép vừa nghĩ, con mèo đó đi đâu rồi nhỉ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!