Chương 329: kết (2)

Một đôi tay rắn chắc ôm lấy cô từ phía sau, ngay sau đó, cô liền cảm thấy khuôn mặt nam tính chôn ở cổ mình, dịu dàng hôn lên tai mình...

"Không dám nhìn anh sao?"

"

Giọng nói tràm thấp không chút nào che giấu tình yêu, bao quanh cô đều là hơi thở nam tính quen thuộc.

"Không... Không dám nhìn, em sợ... Tất cả chỉ là giấc mơ...."

"

Dung Thi Âm nhắm mắt lại, cô tình nguyện đưa lưng về phía anh, hưởng thụ hơi thở dịu dàng làm cô nhớ nhung nửa năm qua.

"Cô bé ngốc...."

"

Nụ cười trầm thấp rơi trên trán cô, cô chỉ cảm thấy một hơi thở cường đại đang bao phủ lấy mình.

"Mở mắt ra nhìn anh, anh đã trở về...."

"

Dung Thi Âm bỗng nhiên mở mắt, nhìn đôi mắt hết sức quen thuộc kia, giống như ánh sao trên trời, lại không chút nào che giấu thâm tình, áo sơ mi vừa khít với dáng người cao lớn anh tuấn, không thể nghi ngờ được nữa...

Cô đột nhiên che miệng lại, mắt đẹp dần dần chảy ra nước mắt...

"A Nghị.... Thật là anh sao, A Nghị....."

"

Cô đưa tay vuốt ve gò má như được chạm khắc của anh, hình như không tin vào những điều mình đang thấy....

"Là anh, là amh, vì quá nhớ nhung em, cho nên anh vội vàng xử lí hết mọi chuyện rồi quay trở lại!"

"

Lăng Thiếu Nghị quyến luyến hôn lên đôi mắt đẫm lệ của cô, hôn khô nước mắt cô.

"Thật tốt quá! Thật tốt quá...."

"

Dung Thi Âm giống như đang nằm mơ, chỉ sợ tỉnh lại, cô lập tức nhào vào trong ngực anh, vừa cười vừa khóc....

"Về sau anh sẽ không rời xa em! Âm Âm, em là của anh, cả đời này đều là của anh...."

"

Lăng Thiếu Nghị hôn lên tóc cô, đau lòng nói.

Dung Thi Âm liều mạng gật đầu, nhưng một lúc sau, cô dường như nhớ tới điều gì đó....

"A Nghị, anh đi xử lý chuyện gì vậy? Tiểu Phong và mẹ nó đâu?...."

" Cô không dám hỏi tiếp nữa.

Thấy dáng vẻ sợ hãi của cô, Lăng Thiếu Nghị trìu mến vuốt ve gương mặt cô, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!