"Nghĩa phụ.... Nghĩa phụ..."
"
Lôi Tu Hành quỳ gối đi tới bên cạnh nghĩa phụ Chavez, mặc dù bị vạch trần nội tình, nhưng hắn vẫn muốn phản bác.
"Đây tất cả chỉ là hiểu lầm , thật, con chỉ muốn lấy được mảnh đất kia mà thôi!"
"
Chavez run run, mặt thất vọng: " Tu Hành, ta già rồi vẫn không có con, luôn coi con như con ruột của ta, nhưng không ngờ sau lưng ta con lại làm ra nhiều chuyện như vậy, tại sao? Chẳng lẽ con không biết ta sẽ truyền vị trí này cho con sao? Làm sao lại còn mua dây buộc mình?"
"
Ông vô cùng đau đớn đẩy hắn ra, đau lòng chất vấn.
Nếu ông tra được chuyện này, ông nhất định sẽ nể tình cũ tha cho hắn một lần, nhưng mà, chuyện này bị ngài thủ phán tra được, Chavez biết, đứa con nuôi của mình đã không cứu được nữa rồi.
Vậy mà, Lôi Tu Hành hiển nhiên không biết một chút nào, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lãnh Thiên Dục, mà cho tới bây giờ Lãnh Thiên Dục chỉ cùng các giáo phụ trong bang đàm phán mọi chuyện, đây cũng là lần đầu tiên hắn có mặt trong đó.
"Thật là cứng đầu!"
" Lãnh Thiên Dục hừ một tiếng, đưa tài liệu trong tay cho Chavez.
Chavez nhận lấy tài liệu, sau khi nhìn từng tờ vẻ mặt của ông càng thêm nặng nề, cuối cùng, ông đột nhiên khép tài liệu lại, ném tới trước mặt Lôi Tu Hành, lạnh lùng nói:
"Anh xem một chút, anh tự mình xem một chút, chuyện của anh cũng bị Lăng phó tổng tra ra chứng cớ xác thực, anh còn chối cãi cái gì, hơn nữa, hôm nay Johnny Hanks cũng ở đây, anh còn muốn giải thích cái gì với tôi?"
"
"Nghĩa phụ!"
"
Lôi Tu Hành nhìn Johnny Hanks ở một bên đã sớm yên lặng không lên tiếng, trong lòng cũng hiểu hắn ta đã khai hết rồi, nhưng hắn cũng không tin vận khí của mình kém như vậy, vì vậy đột nhiên hắn đưa mắt nhìn Lăng Thiếu Nghị, phận hận nói:
"Con là oan uổng, tất cả đều do hắn sắp xếp trả thù! Con chỉ là mắc bẫy của hắn mà thôi!"
"
Lăng Thiếu Nghị vẫn chưa lên tiếng bây giờ nghe vậy, trong con ngươi hiện lên tia trào phúng, cười nói:
"Lôi Tu Hành, anh nói là tôi trả thù, vậy tại sao tôi lại trả thù anh?"
"
Lôi Tu Hành cười lạnh, sau khi nghe vậy, hắn chuyển tầm mắt sang Dung Thi Âm, nói từng câu từng chữ:
"Anh là vì người phụ nữ này mới trả thù tôi, tất cả là do anh thiết kế!"
"
Dung Thi Âm nghe được câu này, thân thể không khỏi run lên, cô không hiểu sao Lôi Tu Hành lại đem mũi nhọn đổ lên đầu mình?
"Anh có ý gì?"
"
Lăng Thiếu Nghị cảm thấy cô gái bên cạnh đang phát run, lập tức ôm cô vào trong ngực, giọng nói sắc bén hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!