Lãnh Thiên Dục nghe xong, gương mặt vốn lạnh lùng càng trở lên lạnh như băng, con ngươi lạnh lẽo như lưỡi kiếm sắc bén vừa rút khỏi vỏ....
Cho nên người quen biết anh đều biết, đây là điềm báo trước anh sắp nổi giận!
Điều này, Thượng Quan Tuyền biết.
Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh biết.
Lăng Thiếu Nghị cũng biết.
Chỉ là Dung Thi Âm còn chưa quen thuộc, khi cô thấy trên người Lãng Thiên Dục càng ngày càng lạnh lẽo thì thân thể không tự chủ run lên, dựa vào Lăng Thiếu Nghị càng gần!
Cô không khỏi đưa mắt nhìn sang cô gái đang đứng bên cạnh Lãnh Thiên Dục... gọi là cô bé Thượng Quan Tuyền!
Cô bé này nhìn qua tuổi còn rất nhỏ, nhưng mà là cô, cô thế nào cũng không có dũng khí cùng người đàn ông lạnh đến đóng băng kia ở chung một chỗ, mặc dù dáng vẻ anh ta cũng cực kỳ anh tuấn.
Dung Thi Âm không khỏi bắt đầu quan sát 3 người đàn ông bên cạnh này.
Con người thật kỳ quái, đồng dạng là ngũ quan, khi tập trung một chỗ thế nhưng lại có sự khác nhau đến kinh ngạc như thế.
Ba người đàn ông giống nhau là cùng rất anh tuấn, nhưng lại anh tuấn khác nhau.
Người đàn ông đông lạnh.... Cũng chính là Lãnh Thiên Dục, diện mạo quá phù hợp với dòng họ rồi, con ngươi sắc bén thâm thúy giống như là ngâm mình trong một đầm băng, vẻ mặt tương đối lạnh lùng nghiêm túc, hơi thở cương liệt chỉ cần người ta gặp một lần thì cả đời khó có thể quên được.
Mà Lăng Thiếu Đường ngũ quan nghiêng về khí phách vương giả, điên cuồng nóng nảy không kiềm chế được, đôi mắt thâm thúy như có thể nhìn thấu tất cả, vô cùng sắc bén, mà diện mạo anh tuấn của Lăng Thiếu Nghị còn hòa thêm vẻ tuấn dật, nhìn qua có cảm giác nửa chính nửa tà...
Cô phân tích như vậy, hình như đã quên đi sự khẩn trương và sợ hãi trong lòng.
Lúc này, Lãnh Thiên Dục cúi người, hơi thở uy mãnh hoàn toàn bao phủ Lôi Tu Hành...
"Biết ngồi lên được vị trí thủ phán này, điều kiện chủ yếu là gì không?"
"
Giọng nói bình thản mang theo vẻ lạnh như băng xâm nhập vào xương tủy hướng tới Lôi Tu Hành.
Lôi Tu Hành không nhịn được rùng mình một cái, hắn nhìn về tròng mắt hàn băng kia, cơ hồ thấy được lãnh ý, hắn theo bản năng lắc đầu.
Khóe môi Lãnh Thiên dục câu lên nụ cười lạnh lẽo, chỉ vào đầu mình.
"Chính là chỗ này, phải nghĩ tới điều mà mọi người không thể nghĩ tới, làm được điều mà bất luận kẻ nào cũng không làm được, thấy .... Điều mà ai cũng chưa từng thấy!"
"
Nói xong, anh vỗ tay một cái, một tên thuộc hạ nhanh chóng tiến lên đưa phần tài liệu vào tay anh.
"Đây chính là cái gọi là nuôi binh nghìn ngày dùng trong một lúc, năm năm qua, số tiền anh tiêu trên người Johnny Hanks cũng không ít đi, từ hai năm trước năm nào anh cũng hối lộ hắn 1 tỷ Dollar nhưng ba năm nay, anh không ngừng nâng giá, khoản sổ sách hối lộ đã đạt tới hơn 10 tỷ, thậm chí năm nay, anh còn gửi vào tài khoản tiết kiệm của hắn 20 tỷ...."
"
Nói đến đây, Lãnh Thiên Dục dựa thân thể to lớn cao ngạo vào ghế, thân thể mặc dù xa cách nhưng hơi thở lạnh lẽo không chút nào giảm bớt.
"Khi tôi tra được thật đúng là chấn động, anh không ngồi lên vị trí giáo phụ, lại vận hành nhiều nguồn tài chính như vậy, thật đúng là rất tốt, anh rửa tiền tôi còn chưa tính, tôi ngược lại rất muốn mở một mắt nhắm một mắt cho qua, nhưng tiếc là, anh cố tình không tuân theo quy củ tôi lập ra, lại mượn vỏ bọc của một công ty để tiến hành cạnh tranh, lại còn lấy danh nghĩa Mafia làm đen ăn đen, lợi dụng con chó này để lừa gạt Lăng thị ra giá đấu thầu thấp, tôi nghĩ, mục đích ban đầu của anh không phải đơn giản như vậy đi, chắc là thắng được càng nhiều càng không muốn người khác biết được lợi ích đây, chậc chậc.... Anh đây là làm cái gì? Nếu để cảnh sát thương mại điều tra đến nơi này, anh nói mặt mũi của nghĩa phụ anh biết vứt đi đâu, hay là muốn nói tôi quản lý không nghiêm?"
"
"Ngài thủ phán..."
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!