Chương 26: đáng hay không?

Tại lúc này, trong khuôn viên được đặt cách ở New York... Tiểu Vy đứng đó, nhìn tấm bảng có hình vòng tròn đồng tâm kia. Người mặc áo đen đi đến bên nàng, kéo tấm vải trắng ra. Trên khay có rất nhiều súng. Hắn nói:

- Bạch tiểu thư! Xin cô hãy chọn súng! Đằng sau, Đường Hi bất an hỏi Khải Bình:

- Nè! Dù là bắn thử nhưng ở cổ tay sẽ phải dùng lực. Cô ấy không sao chứ?

- Không sao đâu! Hơn nữa con dao nó chỉ đi qua thôi!

- Khải Bình khoanh tay nhìn nàng. Tiểu Vy nhìn một lượt trên khay.

Ngẩng đầu lên nói với tên áo đen:

- Tôi lấy khẩu của anh! Lúc này, mấy đàn em của Lãnh Phong đằng sau nhìn nàng với ánh mắt đầy khinh thường, coi rẻ. Họ thì thầm:

- Cô ta mà đòi làm người đứng thứ 2 trong tổ chức của chúng ta?

- Nhìn cô ả đó kìa! Quá ẻo lả! Tôi thích Sophie hơn!

- Đúng vậy! Đám người khinh rẻ nhìn nàng. Sẽ đoán chắc nàng vừa cầm súng lên sẽ khóc lóc ngay thôi. Ngay từ đầu gặp họ đã ác cảm về nàng rồi. Tên áo đen giật mình, cười như không với nàng:

- Bạch tiểu thư! Xin cô hãy chọn súng!

- Tôi đã chọn! Và tôi lấy khẩu súng của anh!

- Gì?

- Khẩu DE! Tôi chọn nó!

- Nàng nhìn hắn. Lãnh Phong ngồi đằng sau bỗng nhíu mày, nói với tên áo đen:

- Cô ấy muốn! Cứ đưa cho cô ấy! Tên áo đen sững sờ. Rút khẩu súng ra đưa cho nàng. Hắn không biết nàng có thể đoán được hắn mang súng gì. Nàng đeo găng tay, cầm súng. Từ động tác đeo găng đến cầm súng đều chuyên nghiệp. Đám đàn em của Lãnh Phong đứng sau phải trợn mắt há mồm nhìn nàng.

- Đoàng!! Đoàng!! Đoàng!!

- Ba phát súng vang lên. Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch vẫn nằm im không động. Chúng đã quá quen với tổ chức của Lãnh Phong, bây giờ nghe tiếng súng cũng không hề kinh hãi. Phải nói rằng, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đều có tố chất của chó nghiệp vụ chuyên nghiệp khi được Lãnh Phong huấn luyện rồi. Lục Quân trừng mắt nhìn nàng bóp cò, không hề bị giật. Hắn đi đến tấm bảng, ba phát đạn xuyên qua vòng tâm màu đỏ kia. Hắn đổ mồ hôi quay ra với Lãnh Phong nói:- 3/5 phát. Chuẩn xác! Lãnh Phong nghe vậy, khuôn mặt có giãn ra đôi chút. Còn đám người đằng sau lại một phen to nhỏ:

- Tôi nghĩ lại rồi! Cô ấy hẳn đã từng cầm súng!

- Đúng vậy! Phong thái rất bình tĩnh! Cô ấy còn giỏi hơn Sophie nữa!

- Tôi là thích cô ấy! Nghe đám đàn em thay đổi 180 độ kia. Nàng thở dài, họ còn hơn cả đàn bà về buôn nữa. Ném súng lại cho tên áo đen, nàng cởi bao tay ra. Tiểu An đi đến bên nàng cười:

- Em thật giỏi đấy!

- Ừ! Cảm ơn chị.. Lục Quân đứng cùng Lãnh Phong. Anh nói với hắn:

- Aiz! Tiểu Vy đang điều tra về Liễu An.

- Vậy sao? Tớ nhớ không nhầm đã đuổi việc cô ta.

- Ừm! Nhưng cô ấy vẫn giữ mảnh cốc có chữ Phong An đấy!

- Vậy à..

- Hắn khẽ nhướn mày, nhìn nàng đang cho tay vào túi áo lấy ra một mảnh sứ và nhiều thứ đồ khác, lục tìm tờ giấy đưa cho Tiểu An.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------Nàng ngồi trên bàn ăn, ánh mắt vẫn đăm đăm vào chiếc laptop. Khải Bình từ trong bếp đi ra, bê một khay bánh đặt trước mặt nàng nói:

- Tiểu Vy! Tiểu An có nhắc em mang mấy đĩa bánh này lên cho đám Lục Quân và Lãnh Phong. Tiện thể gọi họ xuống dùng cơm luôn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!