Chương 26: Chúng ta sống chung nha?

Lê Nguyệt Uẩn bước ra khỏi toilet, nhìn thấy Vu Tư Linh đang nói chuyện với một người phụ nữ, chị mỉm cười bước tới: "Quen biết nhau sao?"

"Không quen." Vu Tư Linh lập tức phủ nhận quan hệ, "Chỉ là nhìn thấy game dì ấy đang chơi có vẻ rất vui."

"Muốn chơi không?" Lê Nguyệt Uẩn hỏi.

"Dạ? Chơi được hả chị?"

"Tất nhiên rồi."

Vừa dứt lời, cậu nhóc mười lăm mười sáu kia lập tức gỡ tai nghe ra, hào hứng nhìn hai cô: "Nào, chơi tổ đội hay chơi PK?"

"PK." Vu Tư Linh giành nói trước, dự định dạy tên nhóc lừa tình qua mạng này một bài học.

"Không thành vấn đề, đến đây người anh em." Nam sinh xoa hai tay vào nhau đầy phấn khích.

Hai người ngồi xuống, đợi một lúc, sau đó nhìn về phía đối phương, đồng thanh nói: "Sao chị/em không mở game lên?"

Nửa phút sau, hai người lại lần nữa đồng thanh: "Chị/em không biết chơi?"

Hai người: "..."

Vu Tư Linh lo lắng thì thầm: "Sao chị lại hỏi em có muốn chơi không?"

"Ủa... hai chuyện này có liên quan gì không? Chị không biết chơi nên mới muốn xem em chơi mà." Lê Nguyệt Uẩn thì thào nói tiếp: "Chị thấy em hùng hổ bảo muốn PK, còn tưởng em là cao thủ võ lâm."

"Cao thủ gì chứ, em chỉ biết chơi đấu địa chủ." Vu Tư Linh vừa nói xong, đột nhiên hai mắt sáng lên, hét to về hướng nam sinh kia: "Sao cậu còn chưa login!"

Nam sinh: "?"

Nam sinh nhìn một vòng trong game: "Các người ở đâu?"

Vu Tư Linh: "Đấu địa chủ Vui vẻ phòng số 3, tới nhanh đi, những bông hoa của Tổ quốc đang chờ đợi đây."

Lê Nguyệt Uẩn âm thầm bấm "Like" cho sự nhanh trí của cô.

Nam sinh: "..."

"Đi đi đi, đi chỗ khác chơi, tôi không thèm chơi trò đấu địa chủ này!" Nam sinh tiếp tục lao đầu vào trò chơi, không để ý đến bọn họ nữa.

Nhưng dì Vương lại giơ tay lên: "Đấu địa chủ? Tôi biết chơi."

Vu Tư Linh hơi khựng lại, cảm thấy có gì đó sai sai, liếc sang Lê Nguyệt Uẩn mới chợt nhớ ra mình đang hẹn hò, sao có thể để kì đà cản mũi được chứ!

"Không, dì không biết." Vu Tư Linh điên cuồng nháy mắt với dì Vương.

Thế nhưng dì Vương lại hiểu sai ý: "Con yên tâm đi, dì là quán quân giải đấu địa chủ hạng gà, không cản trở con đâu."

"Vương Tổ Hiền, mau online đi." Nam sinh thúc giục.

"Đừng làm ồn! Người lớn đang nói chuyện, trẻ con đừng xem mồm vào!" Di Vương quay đầu quát lên với nam sinh, tức giận tháo tai nghe của cậu ta ra.

Nam sinh sợ hết hồn: "Dì làm gì vậy?"

"Tôi làm gì à? Tôi thay mẹ cậu dạy dỗ kẻ lừa đảo như cậu!"

Vu Tư Linh lợi dụng lúc hỗn loạn kéo Lê Nguyệt Uẩn chạy ra ngoài, Lê Nguyệt Uẩn hơi lo lắng: "Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

"Không có đâu." Vu Tư Linh kéo chị chạy thẳng không quay đầu lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!