Cuối cùng, hai người ngồi trên ghế ăn kem ốc quế.
Mấy bạn nhỏ bên cạnh không ngừng xôn xao bàn luận, tại sao hai chị gái vừa đánh nhau xong, lúc này lại có thể ngồi yên tĩnh bên nhau ăn kem như vậy.
"Thế giới người lớn thật lạ lùng."
"Đúng vậy, nếu mình và Tiểu Minh cãi nhau, nhất định phải ba ngày không để ý đến cậu ấy!"
"Đúng đúng, hơn nữa còn phải đánh cậu ấy một trận!"
"Hai chị gái này còn đánh đối phương, thế sao lại chẳng xảy ra chuyện gì?"
"Giả vờ đó."
"Các cậu không hiểu gì hết, ba mẹ mình cũng hay như vậy, cãi nhau xong hôm sau lại yêu thương thắm thiết."
"Đúng đúng, ba mẹ mình cũng vậy, họ gọi cái đó là ——"
"Đầu giường cãi nhau cuối giường làm hoà!"
"Phụt ——" Vu Tư Linh suýt chút nữa là phun hết kem trong miệng.
Cô quay đầu nhìn đám nhóc miệng còn hôi sữa bên kia: "Bọn chị đang nghe đó, được chứ? Bọn chị không phải là đầu giường cãi nhau cuối giường làm hoà."
"Vậy mấy chị là gì?" Một bé trai hỏi.
"Bọn chị là..." Vu Tư Linh chợt nghẹn cứng, Lê Nguyệt Uẩn lộ mặt ra từ sau vai cô, bổ sung: "Cuối giường đánh nhau đầu giường làm hoà."
"Á này." Vu Tư Linh quay đầu nhìn chị chằm chằm, "Bọn chị chỉ là bạn bè bình thường thôi, ngay cả món giảm giá 50% vào thứ hai cũng phải chia đôi nữa."
Lê Nguyệt Uẩn cười to, quay lại tiếp tục ăn kem của mình, tâm tình vui sướng như hoa nở.
Vu Tư Linh thật sự không ngờ, đời này của mình sẽ có một ngày chỉ vì vài đồng bạc lẻ mà cãi nhau với người khác ở nơi công cộng, nếu truyền ra ngoài thì mặt mũi Vu gia biết để đâu!
Tiểu phú bà như cô không cần mặt mũi nữa sao?!
"Chị có muốn uống trà sữa không?" Vu Tư Linh nhìn những thanh niên qua lại trước mắt, trong tay ai cũng cầm một ly trà sữa, "Em mua cho chị nha?"
"Không uống đâu." Lê Nguyệt Uẩn nói: "Sẽ mập."
Vu Tư Linh: "Dáng vẻ ăn kem của chị không giống người sợ mập chút nào."
Lê Nguyệt Uẩn: "Ừm, nhưng ăn nữa sẽ mập."
"Phải không?" Vu Tư Linh lấy mấy viên kẹo từ trong túi xách ra, "Chị lấy không? Được phát trong buổi triển lãm xe đó."
Lê Nguyệt Uẩn nhìn thoáng qua, lập tức mở lòng bàn tay.
Vu Tư Linh cho vào tay chị: "Không phải sợ mập sao!"
"Chỉ mấy viên kẹo thì không sao."
"Phải không?" Vu Tư Linh lấy ra một ít chocolate nữa, "Có muốn không? Cũng lấy được ở triển lãm xe đó."
Lê Nguyệt Uẩn vô cùng tự giác đưa tay ra.
Vu Tư Linh khiếp sợ: "Không sợ mập sao?!"
Lê Nguyệt Uẩn nói: "Chỉ mấy viên chocolate thì không sao."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!