Chương 48: Lòng Dạ Hiểm Độc

Sau khi thanh tẩy một phen, Mục Vân thay đổi một thân võ phục màu mực, tóc dài búi lên, một luồng sợi tóc trên trán che kín một con mắt, nhìn nhiều hơn mấy phần tiêu sái và tùy ý.

- Mục đạo sư!

Diệu Tiên Ngữ cũng đã thanh tẩy hoàn tất, đi ra.

Nhìn thấy Diệu Tiên Ngữ, ánh mắt Mục Vân trì trệ.

Sau khi thanh tẩy, trên người Diệu Tiên Ngữ mang theo một mùi thơm cơ thể đặc hữu của thiếu nữ, tóc dài có phần ẩm ướt, rối tung ở sau ót, váy dài trước ngực còn dính mấy giọt nước, lộ ra mấy phần trắng noãn.

Mặc dù không đến mười sáu tuổi, thế nhưng Diệu Tiên Ngữ đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, hai ngọn núi cao vút, một cặp đẹp đùi thon dài, tr@n trụi tại hai bên váy dài xẻ tà, trắng nõn thẳng tắp.

Thanh thuần, giảo hoạt, lại dẫn một tia linh động.

- Mục đạo sư, ngươi đang nhìn cái gì vậy?

- Nhìn mỹ nữ mới tắm xong! Mục Vân tùy ý nói:

- Chậc chậc! Vóc người này, bộ dáng này, cao phong, chân dài, cái cổ trắng ngọc, nếu Mục đạo sư có thể âu yếm, chết dưới váy ngươi cũng đáng!

- Ngươi! Trước đó, Mục Vân vẫn luôn ngốc trệ đần độn, sao có thể nói lời khinh bạc như thế.

Chỉ là, giờ phút này nghe được Mục Vân nhẹ phẩy trêu chọc mấy câu, trong lòng Diệu Tiên Ngữ lại không có một tia phản cảm, ngược lại ẩn ẩn có phần hưng phấn.

- Tiểu nha đầu, nghĩ gì thế?

Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Diệu Tiên Ngữ đỏ bừng, ở một bên, Mục Vân khoát tay nói:

- Tranh thủ thời gian đưa đạo sư đến chỗ bán đồ đi!

- A! Nha! Tốt! Diệu Tiên Ngữ kịp phản ứng, gương mặt trở nên càng đỏ bừng, vội vàng dẫn Mục Vân đến đại sảnh.

Giờ phút này, trong đại sảnh Thánh Đan các, đám người rộn rộn ràng ràng, có đến buôn bán yêu đan, linh dược linh thảo, cũng có đến mua bán đan dược.

Lúc Diệu Tiên Ngữ và Mục Vân cùng nhau từ phía sau đi ra, ánh mắt của toàn bộ mọi người trong đại sảnh đều hướng tới, đồng loạt dừng lại trên người Diệu Tiên Ngữ.

- Wow, thật đẹp, đó là ai?

Nếu có thể ngủ một đêm, chết cũng đáng!

- Phi, ngươi không muốn sống đúng không, đây chính là tôn nữ của Diệu Thiến đại sư, ngủ một đêm? Xem ra ngươi không biết chữ chết viết như thế nào!

- Nàng chính là Diệu Tiên Ngữ!

Tuổi còn nhỏ mà đã trổ mã thủy linh như thế, chỉ sợ tương lai cũng hại nước hại dân như tiểu thư Tần gia!

- Ngươi khoan hãy nói, thật sự là có chuyện như vậy!

- Ta nghe nói quái bệnh trên người tiểu thư Tần gia đã được chữa khỏi, hơn nữa còn bước vào bát trọng Tụ Đan cảnh, chỉ là đính hôn với phế vật Mục gia Mục Vân kia, quả thực là một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu!

- Ngươi biết cái gì?

Hiện tại Uông gia và Điêu gia tạo áp lực với Tần gia và Mục gia, đây chỉ là kế tạm thời của hai nhà thôi, làm sao có thể thật để cho mỹ nhân như Tần Mộng Dao gả cho tên phế vật Mục Vân kia!! Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại sảnh xôn xao, các nơi đều là truyền đến thanh âm xì xào bàn tán.

Mục Vân bước vào lục trọng Ngưng Mạch cảnh, thể chất càng là thiên tài chi tư, những người đó nói, hắn đương nhiên nghe thấy rõ ràng.

Chỉ là đối với những này, hắn cũng không thèm để ý chút nào.

- Mục đạo sư, đừng nghe bọn họ nói bậy, đó là bọn họ không biết ngươi thế nào! Nhìn thấy Mục Vân yên lặng không nói, Diệu Tiên Ngữ an ủi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!