Buổi thí luyện cuối cùng đã kết thúc các thì sinh vượt qua sẽ được bồi dưỡng ở ngoại môn một số người biểu hiện xuất sắc tiến thẳng vào nội môn.
-Lần này may là có ngươi không thì ta đã không qua được buổi thí luyện rồi
-Linh Vân.
-Tỷ khách sáo rồi chúng ta là người cùng 1 làng không phải nên giúp đỡ nhau sao
-Đàm Thất.
-Ây dô tiểu muội muội xinh đẹp này mới vào ngoại môn sao có cần ca ca giúp đỡ không ?.
-Ngươi là ai tránh xa tỷ ấy ra.
-Tên nhóc con này ngứa đòn sao đây là Mạnh Ca top 94 ngoại môn đấy.
-Top 94 thì có gì huênh hoang.
-Ngươi dám nói vậy mấy tên các ngươi cho hắn 1 trận cho ta.
-Đừng !.
Đột nhiên trên trời có 1 cơn gió mạnh mẽ bay vụt qua có nhiều cái bòng đang hiện hữu ở dưới chân.
-Đó...
Tên Mạnh Ca nói với vẻ mặt đầy kinh sợ.
-Thập Nhất Trưởng Lão của nội sơn !.
Tạ Vân trừng mắt nhìn 1 tia sát khi lạnh buốt toát ra làm cho các đệ tử đều run sợ.
-Các ngươi đang làm gì vậy ?.
-Đệ tử ...
đệ tử chỉ đang dạy dỗ các sư đệ sư muội 1 chút thôi ạ.
-Vậy sao ? Đi thôi.
Mạnh Ca được 1 phen hú hồn hắn sợ đến nỗi ra đi ra quần luôn lền cùng đám đồng bọn chạy ngay.
-Tỷ tỷ chúng ta thoát rồi.
-À đệ có biết người vừa rồi là ai không ?.
-Hả ? Thập Nhất Trưởng Lão nội sơn nổi tiếng vậy mà tỷ không biết ạ.
Linh Vân lắc đầu lia lịa tỏ ra không hề quen biết.
-Thập Nhất trưởng lão là người trẻ tuổi nhất của đại lục đột phá nguyên anh kì khi mới 15 tuổi thôi đấy.
-Ngài ấy bằng tuổi ta.
-Đúng rồi.
Linh Vân tỏ ra 1 nụ cười như đạt được ý nguyện của mình.
-Chúng ta đi thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!